Edit: Vân Linh Nhược Vũ 
"Vâng, ba, con lập tức làm ngay!" Diệp Y Y trả lời. 
Trước giờ cô ta vẫn luôn oán hận Diệp Thiệu Đình nhẫn tâm, ngay cả con ruột là cô ta cũng không nhận, nhưng bây giờ lại cảm thấy vô cùng may mắn. 
Nếu không phải Diệp Thiệu Đình vứt bỏ cô ta và mẹ thì bây giờ cô ta cũng không phải là người thừa kế kiêm thiên kim duy nhất của Diệp gia! 
Hai đứa phế vật Diệp Mộ Phàm và Diệp Oản Oản cũng xứng tranh gia sản với cô ta ư? 
Cô ta không thèm đặt Diệp Oản Oản trong mắt, Diệp Mộ Phàm thì hơi khó giải quyết, dù sao Diệp Mộ Phàm cũng là nam tôn duy nhất của Diệp gia, mẹ lại chỉ có mỗi cô ta là con gái, khó trách ông bà nội vì nối dõi tông mà đưa nó về. 
Không ngờ Diệp Mộ Phàm lại dâng nhược điểm tới tận cửa. 
Ông bà nội ghét nhất là hành vi tổn hại lợi ích gia tộc, chỉ cần cho ông bà nội biết nó trộm cơ mật công ty đưa cho đối thủ cạnh tranh thì đời này nó không thể nào quay lại Diệp gia, quay lại công ty nữa! 
Ha, lúc này đây, cô ta rất muốn cảm ơn Trầm Mộng Kỳ đã cho cô ta cơ hội tốt như vậy. 
Sau khi cuộc họp kết thúc. 
Diệp Mộ Phàm không yên tâm cho nên vẫn luôn đợi tin tức của Trầm Mộng Kỳ. 
"Anh Mộ Phàm! Thành công rồi! Em lấy được hạng mục Hoa Quang rồi!" 
Nghe Trầm Mộng Kỳ xác nhận thành công, Diệp Mộ Phàm mới nhẹ nhàng thở ra: "Thật sao? Tốt quá! Chúc mừng em, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-4/1030043/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.