Edit: Vân Linh Nhược Vũ Một lát sau, bốn người vào một nhà hàng trên phố. Diệp Oản Oản gục đầu hút nước trái cây, chỉ hận không thể lặn trong nước trái cây cho rồi. Ngồi bên cạnh cô là Tư Dạ Hàn mặt không có chút cảm xúc, nghiêm chỉnh ngồi thẳng lưng. Ba mẹ Diệp ở đối diện không ngừng đánh giá Tư Dạ Hàn, biểu cảm cực kì phong phú... Tổ hợp này nhìn kiểu nào cũng thấy quỷ dị, hấp dẫn không ít ánh mắt. Đương nhiên, đại bộ phận đều là các thiếu nữ tụ tập bàn luận về Tư Dạ Hàn. Sau một trận trầm mặc, cuối cùng vẫn là Lương Uyển Quân nhịn không được mà lên tiếng: "Oản Oản, rốt cuộc đã có chuyện gì? Người này là ai? Vì sao con lại ở bên cạnh cậu ta?" Diệp Oản Oản cân nhắc từ ngữ: "Mẹ... Con..." "Oản Oản, mẹ biết lúc trước con cực khổ, nhưng có một số việc chúng ta không thể làm, con không thể tổn thương người khác như con đã từng chịu!" Lương Uyển Quân hiển nhiên nghĩ nhầm thành Diệp Oản Oản bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nên mới cố tình trả thù xã hội, phản bội bạn trai. Mới một lát trước còn nói tình cảm với bạn trai rất tốt, không có bất kì vấn đề gì, nhưng vừa quay đầu đã cùng người đàn ông khác ở bên nhau, Lương Uyển Quân đương nhiên sẽ hiểu lầm. Sắc mặt Diệp Thiệu Đình cũng trở nên nghiêm túc, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, trầm giọng hỏi: "Cậu biết nó có bạn trai không?" Tư Dạ Hàn: "Biết." Nghe vậy, Diệp Thiệu Đình tức giận đứng bật dậy: "Cậu biết mà vẫn ở cạnh nó?" Lương Uyển Quân cũng cảm thấy khó tin: "Hai đứa... Oản Oản... Bạn trai con tốt với con như vậy... Sao con có thể làm thế..." Diệp Oản Oản thật sự không nghe nổi nữa: "Dạ dạ... Ba mẹ, ba mẹ bình tĩnh đã! Mọi việc không như ba mẹ nghĩ đâu! Con không có nɠɵạı ŧìиɦ!" Không có cách nào, Diệp Oản Oản chỉ có thể cắn răng ôm lấy cánh tay Tư Dạ Hàn: "Bởi vì... Anh ấy chính là bạn trai con!" Xung quanh Tư Dạ Hàn ẩn nhẫn một luồng lạnh lẽo, bởi vì cái ôm này của thiếu nữ, luồng khí theo đó mà tiêu tán, con ngươi hiện lên một tia ngoài ý muốn. Lương Uyển Quân sửng sờ: "Con nói cái gì? Nó là... Bạn trai con?" Diệp Thiệu Đình nhíu mày: "Oản Oản, con không cần nói dối, nói thật với ba mẹ đi, lúc trước con miêu tả bạn trai con không phải như vậy." "Con nói thật mà, lúc trước là con gạt ba mẹ. Con nói bạn trai con rất bình thường, thậm chí xấu xí, là sợ... sợ ba mẹ nhìn thấy khuôn mặt anh ấy sẽ không yên tâm... Sẽ không cho chúng con qua lại..." Đã đến nước này, Diệp Oản Oản chỉ có thể thẳng thắn thừa nhận. Nghe vậy, hai người lại kinh ngạc thêm lần nữa, không ngờ nguyên do lại là thế. Đối với lời giải thích của con gái, hai người vẫn còn chút nghi ngờ, nhưng khi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt chàng trai kia thêm một lần nữa, họ lại cảm thấy lời của con gái... có độ tin cậy rất cao. Bởi vì nhan sắc của chàng trai này... Thật sự không khiến người khác yên tâm được... Khuôn mặt này quả thật quá trêu hoa ghẹo nguyệt, còn cả khí chất nữa, sợ rằng thân phận cũng không đơn giản. Chỉ mới vào đây một vài phút, đã có không ít thiếu nữ nhìn cậu ta rồi. Diệp Oản Oản vừa giải thích vừa ra hiệu cho Tư Dạ Hàn. Đều tại anh! Lớn lên đẹp trai như thế làm gì! Còn không mau tăng hảo cảm với ba mẹ vợ tương lai đi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]