Chương trước
Chương sau
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Chứng cứ đã rõ rành rành trước mắt, Triệu Đại Dũng không chỉ không biết hối cải mà còn đánh phóng viên, trong nháy mắt khiến quần chúng giận đến đỉnh điểm.
Trang phát sóng trực tiếp này trong nháy mắt đạt lượng người xem kỉ lục, hàng loạt bình luận mắng chửi ông ta.
"Tam quan của tôi bị sụp đổ rồi! Không ngờ chúng ta lại bị một tên cặn bã lừa gạt lâu như vậy!"
"Ông ta biếи ŧɦái tới mức nào mới có thể làm chuyện đó với con gái ruột của mình nhỉ!"
"Ông ta còn nói Hàn Thiên Vũ là súc sinh? Ông ta mới chính là tên không bằng súc sinh thật sự! Đúng là đáng sợ!"
Sau một loạt bình luận mắng chửi, cư dân mạng bắt đầu suy nghĩ theo hướng khác.
"Sao có thể tin tưởng lời của một kẻ lσạи ɭυâи táng tận lương tâm như ông ta! Trời ơi! Chẳng lẽ Hàn Thiên Vũ thật sự bị bêu xấu sao?"
"Tuyệt đối có thể!"
"Mẹ nó! Thiên Vũ của chúng tôi vốn dĩ bị bêu xấu! Vốn dĩ các người thấy họ nghèo khổ liền không biết phân biệt đúng sai mà đứng về phía họ, hoàn toàn không cho người khác cơ hội phản bác, chúng tôi chỉ mới nói một câu liền chửi chúng tôi là fan não tàn! Bây giờ đã thấy rõ ai là kẻ vô sỉ chưa?"
"Người đáng thương ắt có chỗ đáng hận. Thiên Vũ giúp cả nhà họ, kết quả họ lại hãm hại Thiên Vũ. Nếu hôm nay không có phóng viên kia vạch trần bộ mặt thật của Triệu Đại Dũng, vậy thì cả đời Thiên Vũ sẽ bị tội danh này phá hủy hoàn toàn rồi!"
"Mao Vũ cuối cùng cũng chờ được ngày này! Thiên Vũ vô tội!"
"Tôi biết Hàn Thiên Vũ sẽ không làm ra loại chuyện này mà!"
Đêm khuya, một căn hộ sa hoa nào đó.
Phí Dương tận mắt thấy Cao Phi từng bước vạch trần bộ mặt thật của Triệu Đại Dũng, thấy toàn bộ cư dân mạng chuyển hướng mắng Triệu Đại Dũng, nhìn thấy mọi người kêu oan cho Hàn Quốc, thế cục hoàn toàn nghịch chuyển.
Quả thật là rung động tâm can!
Phí Dương kích động, thiếu chút nữa đã ôm lấy laptop khóc lớn: "Thiên Vũ! Cậu thấy không? Tình thế đã nghịch chuyển rồi! Quả thật nghịch chuyển rồi!
Diệp Bạch kia quả thật quá trâu bò! Hoàn Cầu của chúng ta phái người nhìn chằm chằm Triệu Đại Dũng kia bao nhiêu ngày cũng chỉ đào được việc ông ta đánh bạc say rượu đánh vợ, sao Diệp Bạch lại phát hiện Triệu Đại Dũng thích trẻ con nhỉ?"
Hàn Thiên Vũ nhìn chằm chằm hình ảnh màn hình, lại nhìn những bình luận kia. Anh chậm rãi dựa vào sofa, nhắm mắt lại, không trả lời.
Phí Dương kích động mắng lên: "Tên súc sinh Triệu Đại Dũng này! Tôi chẳng qua nghĩ rằng ông ta lòng tham không đáy, vong ân phụ nghĩa mà thôi, không ngờ ông ta lại cặn bã như vậy! Hóa ra ông ta mới là kẻ thích trẻ con, càng buồn nôn hơn chính là tên khốn này ngay cả con gái ruột của mình cũng không buông tha!"
Nghe Phí Dương hùng hùng hổ hổ, Hàn Thiên Vũ từ từ mở mắt, nhìn anh ta một cái: "Anh Dương, anh cho rằng Triệu Đại Dũng thích trẻ con sao?"
Nghe Hàn Thiên Vũ hỏi vậy, Phí Dương có chút không hiểu: "Chứng cứ đã bày ra trước mặt, còn có thể là giả sao?"
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Hàn Thiên Vũ vang lên: "Nhìn bề ngoài, chứng cứ quả thật rất nhiều. Nhưng nếu tách tất cả ra, lấy luật pháp tiêu chuẩn phán đoán, thì chứng cứ này chưa đủ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.