Edit: Bạch Linh "Được." Triệu Đại Dũng hít sâu một hơi, sau đó liền mạch lạc kể việc ngày hôm đó sau khi mình cề nhà liền phát hiện của con gái khác thường như thế nào, tâm sự với con gái ra sao, làm sao lại phát hiện được việc Hàn Thiên Vũ dâm ô. Sau khi nói xong, Triệu Đại Dũng ngay tại hiện trường phát đoạn ghi âm đối thoại với con gái. "Anh ấy... Anh ấy sờ con..." "Sờ chỗ nào của con?" "Sờ... Ngực... Còn có phía dưới..." "Còn có nữa không? Anh ta còn làm gì con nữa không?" "Anh ấy... Anh ấy cởϊ qυầи... Bắt con sờ anh ấy... Còn bắt con dùng miệng..." Lý Xảo Hồng nghe được một nửa liền bắt đầu đấm ngực khóc lớn, "Con gái của tôi... Con gái đáng thương của tôi... Cô con gái bảo bối duy nhất của tôi... Về sau nó phải sống như thế nào đây... Đời này thế là bị hủy hết ở trong tay kẻ súc sinh kia rồi..." Triệu Đại Dũng siết chặt tay, "Là tôi sai, thân làm cha, tôi lại không hoàn thành được trách nhiệm của mình, là tôi vô dụng, không có bảo vệ tốt con gái, mới hại nó gặp phải chuyện như vậy! Ngay cả đứa trẻ mà cũng không buông tha, quả thực chính là cặn bã của xã hội, súc sinh không có nhân tính, bị tử hình cũng là không quá đáng!" Người cha thì phân nộ, người mẹ thì khóc thảm thiết, đoạn ghi âm là bằng chứng rõ ràng nhất, trong nháy mắt cảm xúc phẫn nộ trong quần chúng đẩy đến cực hạn, người xem phát sóng trực tiếp càng là spam tới che trời lấp đất —— "Hàn Thiên Vũ còn là người sao? Đến cả đứa bé như vậy cũng không buông tha!" "Đã sớm biết giới giải trí loạn, nhưng là không nghĩ tới lại loạn thế này, loại người như Hàn Thiên Vũ so với mấy kẻ giàu có muốn dùng quy tắc ngầm hay bao nuôi tiểu tam càng ghê tởm hơn một vạn lần!" "Đâu chỉ là ghê tởm, mấy cái đó cùng lắm chỉ là nói tới vấn đề đạo đức, tên đó đến nhân tính còn không có! Hơn nữa sự sau khi xảy ra chuyện tới một câu xin lỗi cũng không có! Máu lạnh tới mức khiến người ta phải sợ hãi!" "Biếи ŧɦái! Súc sinh! Vậy mà tôi lại còn từng thích qua loại người này! Loại người này nên bị thiến hoá học! Cả nhà chết sạch!" "Nguyền rủa con gái tên đó về sau cũng bị người ta XX..." Phí Dương nhìn spam độc ác tới che trời lấp đất đó, sắc mặt liền khó coi, "Thiên Vũ, vẫn nên đóng đi..." Phí Dương vừa nói, một bên chú ý tới một góc nào đó trong màn hình. Chỉ thấy thấy người đàn ông mặc sơ mi trắng hơi hơi nghiêng đầu, từ đầu tới cuối khuôn mặt vô cảm nhìn quần chúng đang xúc động, không có vẻ gì là muốn ra tay. Thời điểm anh ta sợ Hàn Tiện Vũ không chịu được nữa, chuẩn bị đem tắt phát sóng trực tiếp đi, người thanh niên đột nhiên không nói gì mà khẽ nghiêng mặt, nói gì đó với tên phóng viên của tập san Hoả Tinh bên cạnh. Phóng viên của tập san Hỏa Tinh chuyên chú nghiêng đầu lắng nghe, thỉnh thoảng hai mắt sáng lên gật gật đầu. Sau đó, chỉ thấy phóng viên của tòa Hoả Tinh - Cao Phi đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng mở miệng nói, "Nhân chứng vật chứng đều ở đây, bằng chứng như núi, Hàn Thiên Vũ vậy mà chết không nhận sai, quả thực là phát rồ! Giới giải trí chính là bởi vì có loại người này mà càng ngày càng hỗn loạn!" Tuần san Hỏa Tinh từ trước đến nay rất nổi tiếng trong việc có tin tức nhanh nhất, nhiều lần phơi ra những tin tức bát quái kinh thiên động địa, ở trong ngành cực kỳ nổi danh, bất nhưng mà gần đây càng ngày càng kém, lần này thậm chí sự kiện của Hàn Thiên Vũ đều đã xào tới chán rồi mới nhả tin ra. Trên đài, Nghiêm Chỉnh Dương nhìn Cao Phi đứng dậy nói chuyện, đáy mắt hiện lên một tia khinh thường, cái gì mà là đệ nhất phóng viên của Hoa Quốc chứ, chẳng qua chỉ là một tên paparazzi lỗi thời mà thôi. Hôm nay ở sân nhà của anh ta, còn muốn cướp nổi bật sao? Đầu tiên, Cao Phi căm phẫn rống lên, sau đó nhìn Triệu Đại Dũng đứng trên nhân đài, thái độ khiêm tốn mà mở miệng nói, "Triệu tiên sinh, tôi là Cao Phi, phóng viên của tuần san Hỏa Tinh, vô cùng đồng tình với cảnh ngộ của ngài, không biết có thể hỏi ngài vài vấn đề không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]