Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Diệp Oản Oản vừa nói vừa ra hiệu cho Tư Hạ mặc quần áo vào, còn phải ba chân bốn cẳng nhanh chóng đem đống thư tình và chocolate kia đẩy tới phía của Tư Hạ.
Những thứ này đều của cậu ta, của cậu ta! Không có quan hệ nào với tôi cả ha ha!
Tư Hạ thấy cô đẩy đống quà kia về phía mình, sắc mặt hơi đen, cậu ta nhướng mày, tiện tay lật một tấm thư tình ra, nâng cao âm lượng bắt đầu đọc: "Nữ thần Oản Oản, tớ vô cùng thích cậu..."
Diệp Oản Oản: "...." Thật muốn bóp chết thằng nhóc này mà!
Trên người của Tư Dạ Hàn còn sót lại khí lạnh của bên ngoài. Trên khuôn mặt tuấn mĩ cũng nhuốm phải hơi lạnh, tầm mắt giống như gió lạnh, quét qua quần áo mỏng manh của cô.
Diệp Oản Oản cảm thấy lục phủ ngũ tạng của cô cũng sắp bị đông cứng cả rồi.
Lúc này, một trận gió lạnh thổi qua.
"Hắc xì —"
Hơi lạnh khiến cô hắc xì ba tiếng liên tục.
Cô rõ ràng cảm giác được, khí tức trên người của Tư Dạ Hàn lại càng đáng sợ hơn rồi.
Lần này thật sự xong rồi! Không chỉ có một mình Tư Hạ, mà là mười dặm hoa đào đó!
"Cái đó... Thân ái, chuyện là thế này..."
Mặc dù cảm thấy có giải thích cũng vô dụng, nhưng Diệp Oản Oản vẫn muốn thử một chút.
Đang vắt óc muốn giải thích thế nào. Lúc này, Tư Dạ Hàn lại nhìn Hứa Dịch một cái.
Hứa Dịch gật đầu, lập tức cung kính lấy một vật màu trắng trong túi ra.
Hình như là áo khoác?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-2/264577/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.