Edit: Bạch Linh.
Cô gái đáng chết này, gương mặt kia vốn dĩ cũng đã đủ đáng sợ, hôm nay lại còn cố ý mặc một bộ đồ trắng, ban ngày ban mặt cũng có thể dọa người ta bay mất nửa cái mạng.
Diệp Oản Oản thấy Tư Hạ như vậy, tâm trạng bổng tốt hơn rất nhiều.
Cô ở trong ký túc xá đọc sách bảy ngày bảy đêm, mắt cũng sắp mù luôn rồi.
Tên nhóc này thì khỏi phải nói, gương mặt kia được kế thừa gen của Tư gia trông thật đẹp mắt.
Diệp Oản Oản nhìn đối phương, cô nhếch miệng lên cười: "Không ngờ đấy, hot boy đại nhân của chúng ta cũng sợ quỷ sao?"
Bộ dạng lúc cười rộ lên của cô trông càng kinh khủng hơn.
Tư Hạ hít sâu một hơi, khuôn mặt thảm không nỡ nhìn mà hướng ánh mắt sang chỗ khác, hừ lạnh nói: "Xem ra cũng tự hiểu đấy, cô cũng biết mình giống quỷ sao?"
Lần này cho dù thế nào đi nữa cậu ta cũng phải cách cô ở một chỗ thật xa!
Ở cái chỗ quỷ quái này, không thể chịu đựng thêm được một ngày nào nữa!
Tiếng chuông vang lên, giám thị bắt đầu phát bài thi.
Môn thi buổi sáng ngày đầu tiên là văn tống, Diệp Oản Oản nhìn bài thi từ đầu tới cuối một lượt, sau đó bắt đầu làm bài.
Ánh mắt của Tư Hạ liếc qua bên cạnh, thấy Diệp Oản Oản cầm bút làm bài thi, con ngươi cậu ta xẹt qua một tia kinh ngạc.
Tất cả mọi người biết, Diệp Oản Oản lần nào thi cũng nộp giấy trắng.
Đang kinh ngạc, thấy rõ cách Diệp Oản Oản làm bài thi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/219663/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.