Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Hồ nhỏ bên cạnh trường học.
Chờ một hồi lâu nhưng vẫn chưa thấy Sở Phong gọi cho mình, Diệp Oản Oản thử ra đó xem sao.
Vừa tới gần liền nghe được giọng cãi vã.
"Yên Nhiên, anh thật sự biết lỗi rồi, anh thề sau này sẽ đối xử thật tốt với em, sau khi tốt nghiệp chúng ta lập tức kết hôn!"
"Cút! Tôi nói rồi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!"
"Yên Nhiên, em dám sờ lương tâm của mình không? Dám nói em qua lại với tên tiểu tử này không phải để kíƈɦ ŧɦíƈɦ anh không? Em dám nói em không có chút tình cảm nào với anh không?"
"Tôi..."
"Yên Nhiên, em đừng lừa người gạt mình nữa! Cần gì phải vì trả thù anh mà ở bên cạnh người mình không thích? Em căn bản không thích cậu ta, người em thích là anh!"
Tống Tử Hàng một mực quấn lấy Giang Yên Nhiên không thả, khuôn mặt Giang Yên Nhiên bởi vì men say nên hơi mệt mỏi, Sở Phong bên cạnh cô ấy siết chặt nắm đấm, hung hăng nhìn Tống Tử Hàng ở đối diện, nhưng bởi vì bản thân không có lập trường và tư cách nên không thể phản bác được.
Nhìn Sở Phong nói không nên lời, Tống Tử Hàng càng đắc ý: "Yên Nhiên thích tôi mười tám năm, cậu là cái thá gì? Yên Nhiên sẽ vừa ý tên tiểu bạch kiểm như cậu ư? Đừng có nằm mơ!"
Diệp Oản Oản nhìn ba người cách đó không xa, khẽ thở dài.
Giang Yên Nhiên quá mềm lòng, da mặt cũng quá mỏng, nào giống tên Tống Tử Hàng không biết xấu hổ này, có thể đem sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/1129992/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.