Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Một lúc sau, xe taxi dừng lại gần Cẩm Viên.
Sau khi đến nơi, Diệp Oản Oản bi thảm phát hiện, bánh bao vốn chuẩn bị cho Tư Dạ Hàn lại bị cô vô tình ăn mất bốn cái rồi.
Đến Cẩm Viên chỉ còn lại một cái, cô nén cảm giác muốn ăn nữa.
Đi nhanh lên, cái cuối cùng này nhất định phải giữ được!
Vì để tạo bất ngờ, Diệp Oản Oản không nói cho ai việc mình quay về cả mà lén đi từ vườn hoa vào nhà.
Nhưng lỡ như hôm nay Tư Dạ Hàn không ở Cẩm Viên thì sao bây giờ?
Diệp Oản Oản vừa nghĩ vừa đi qua sân vào trong, bên trong phòng khách chỉ có một ngọn đèn nhỏ, ánh sáng hơi tối tăm, nhưng nếu mở đèn hẳn là có người.
Diệp Oản Oản bước nhanh về phía phòng khách, cô nhìn vào cửa kính bên cạnh, chuẩn bị đẩy cửa vào, con ngươi đột nhiên co rút, bước chân cũng theo đó khựng lại.
Máu...
Trong không khí có mùi máu tanh...
Hơn nữa càng ngày càng dày đặc! Nồng đậm đến mức khiến người ta muốn nôn!
Mùi máu tản ra từ trong phòng khách.
Chuyện gì vậy?
Rèm cửa rất dày, cô không có cách gì thấy rõ tình huống trong phòng khách được.
"A!!!"
Vào lúc tinh thần Diệp Oản Oản đang căng thẳng tột độ, trong phòng khách truyền đến một tiếng la tê tâm phế liệt.
"A!!! Gϊếŧ tao! Tư Dạ Hàn, mày gϊếŧ tao đi!"
Đêm khuya thanh vắng, tiếng thét thê lương kia quả thực khiến người ta sởn tóc gáy.
Diệp Oản Oản cứng nhắc đứng yên tại chỗ, không dám cử động một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/1129951/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.