Edit: Bạch Linh.
"Được không? Có cần tôi giúp gì không?"
Giang Yên Nhiên đã thay đồ mười phút rồi mà vẫn chưa ra, Diệp Oản Oản nhịn không được thúc giục hỏi.
Trong phòng vệ sinh truyền tới giọng nói xấu hổ của Giang Yên Nhiên: "Oản Oản, hay để tớ thay bộ khác đi, cảm thấy cứ kỳ kỳ sao ấy!"
Diệp Oản Oản thật sự không chờ được nữa, trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Nhìn thấy Giang Yên Nhiên đã thay quần áo xong, Diệp Oản Oản lập tức sửng sốt.
Tuy cô biết Giang Yên Nhiên mặc như thế chắc chắn phù hợp, nhưng không ngờ lại kinh diễm đến thế: "Đệch! Biết dáng cậu rất đẹp nhưng thật không ngờ có thể đẹp đến mức này đấy!"
Ngày thường Giang Yên Nhiên luôn thích mặc quần áo theo phong cách rộng rãi, thế nên cơ bản không thể nhìn rõ dáng người, mà bộ quần áo này đã phô tất cả ưu điểm trên người Giang Yên Nhiên ra hết.
Diệp Oản Oản nghĩ đến việc đây là quà mừng lễ trưởng thành 18 tuổi mà mẹ Giang tặng con gái mình, lập tức cảm thấy thật quá thích hợp.
Nhìn Giang Yên Nhiên trong gương, Diệp Oản Oản có cảm giác cô ấy vừa phá kén hóa bướm, kinh diễm động lòng người.
"Cậu lại trêu tớ nữa!" Giang Yên Nhiên dậm chân.
Nhìn bộ dạng xấu hổ buồn bực của Giang Yên Nhiên, Diệp Oản Oản bật cười: "Tôi đang nói thật mà?"
Tuy Giang Yên Nhiên vẫn còn nhỏ, chất nữ vương kiêu kì vẫn chưa có, nhưng lại giống một nụ hoa đang chớm nở, vừa mang vẻ kiều mị của người phụ nữ đồng thời mang theo nét ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/1129939/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.