Chương trước
Chương sau
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Ba mẹ Giang Yên Nhiên đến rất nhanh.
Nghe tiếng gõ cửa, Diệp Oản Oản điều chỉnh trạng thái, sau đó lập tức đi mở cửa.
"Yên Nhiên đâu? Yên Nhiên của chúng tôi đâu?"
"Con gái tôi ở đâu?"
Ba mẹ Giang gấp gáp đến độ đầu đầy mồ hôi.
"Chú, dì, hai người cuối cùng cũng đến rồi, Yên Nhiên đang nằm trên giường, hai người mau đi thăm cô ấy đi." Diệp Oản Oản vội mở miệng.
Hai vợ chồng lập tức vọt tới trước giường, thấy sắc mặt con gái mình nhợt nhạt, họ đau lòng không thôi.
Sắc mặt Giang Yên Nhiên lúc này vô cùng tiều tụy, gò má tái nhợt không có một chút huyết sắc, cặp mắt cũng sưng đỏ lên, ba mẹ Giang nhìn thấy cảnh này đã không còn hoài nghi gì nữa.
"Yên Nhiên, sao con lại nghĩ quẩn như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Yên Nhiên, nhanh nói cho ba, có phải trong trường có người ức hiếp con không?"
Giang Yên Nhiên thấy ba mẹ, đầu tiên là kinh ngạc, cảm giác tất cả ấm ức đang đè nén nhất thời không nhịn được nữa, nhào vào lòng mẹ nghẹn ngào khóc: "Ba, mẹ... Con rất khó chịu... Rất khó chịu..."
Mẹ Giang thấy con gái khóc thì tim đau như cắt: "Ngoan, bảo bối của mẹ, con muốn hù chết ba mẹ sao? Con thế này là thế nào?"
Diệp Oản Oản đứng bên cạnh, nước mắt cũng rơi: "Chú, dì, hai người phải giúp cho Yên Nhiên xả giận! Yên Nhiên ở trường đã bị ức hiếp đến mức muốn tự sát rồi!"
Ba Giang nhất thời giận dữ: "Ai? Kẻ nào dám ức hiếp con gái bảo bối của tôi?"
Diệp Oản Oản trả lời: "Là Tống Tử Hàng và Trầm Mộng Kỳ!"
Ba Giang hơi biến sắc: "Tử Hàng? Còn có Trầm Mộng Kỳ? Điều này sao có thể? Tử Hàng tuyệt đối không thể nào ức hiếp Yên Nhiên, còn Trầm Mộng Kỳ không phải bạn tốt nhất của Yên Nhiên sao?"
Diệp Oản Oản vội vàng giải thích: "Căn bản không phải như vậy, Tống Tử Hàng căn bản không thích Yên Nhiên, còn âm thầm lén lút qua lại với Trầm Mộng Kỳ.
Trầm Mộng Kỳ là bạn tốt nhất của Yên Nhiên, nhưng không chỉ không nói chuyện này cho Yên Nhiên, mà còn lén lút chơi trò mập mờ với Tống Tử Hàng mặc dù biết Yên Nhiên và anh ta có hôn ước..."
Sắc mặt ba Giang trở nên trầm trọng, nghiêm túc nói: "Chuyện này không thể nào! Nhân phẩm của Tử Hàng tôi hiểu rõ, nó đối với Yên Nhiên là thật lòng."
Mẹ Giang cũng phụ họa theo: "Đúng vậy, ngày thường chúng tôi đều nhìn thấy cả."
Trong lòng Diệp Oản Oản cười lạnh, Tống Tử Hàng này thật biết diễn kịch, khó trách trước đây Giang Yên Nhiên sợ ba mẹ mình không tin.
Diệp Oản Oản tiếp tục cáo trạng: "Chú, dì, hai người đều bị lừa rồi, Tống Tử Hàng chỉ làm bộ làm tịch mà thôi! Chỉ cần lúc không có trưởng bối hai nhà, anh ta lập tức lạnh lùng với Yên Nhiên, còn nói với Yên Nhiên rằng mình đã có người mình thích.
Nhưng Yên Nhiên lại quá ngốc, cũng quá yêu anh ta, căn bản không quan tâm những chuyện này, thậm chí chỉ cần thỉnh thoảng Tống Tử Hàng cho cậu ấy một sắc mặt tốt thì lập tức vui vẻ, đần độn cho rằng một ngày nào đó anh ta sẽ thích mình.
Yên Nhiên là một cô gái, nhưng vì muốn anh ta vui lòng mà mùa đông lạnh lẽo tối đen như mực lại dậy sớm ra ngoài, đi hơn mười sáu cây số để mua đồ ăn sáng anh ta thích, trời mùa hè nóng nực vẫn ngày ngày chạy tới sân bóng rổ vì anh ta mà cổ động.
Cậu ấy là thiên kim đại tiểu thư, ở nhà chưa từng chạm tay vào một giọt nước nào cả, lại vì muốn anh ta vui lòng mà làm toàn bộ việc hậu cần cho đội bóng của anh ta, lặng lẽ mua nước và đồ ăn vặt cho đội bóng, thậm chí tự tay giặt những thứ quần áo đầy mồ hôi kia!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.