Edit: Vân Linh Nhược Vũ.
Diệp Oản Oản vội rụt chân về sau.
Dây giày bị tuột ra đã được buộc thành một chiếc nơ bướm xinh đẹp.
"Không cần khẩn trương, tôi không có ác ý với cậu, chẳng qua là..." Tư Hạ nói đến chỗ này thì đột nhiên im lặng.
Diệp Oản Oản nghi hoặc nhìn cậu ta: "Chẳng qua là cái gì?"
"Chẳng qua là... Muốn ở cạnh cậu..."
Diệp Oản Oản: "..."
Đang yên đang lành cậu lại bị gì thế thiếu niên?
Nếu như năng lực chịu đựng của Tư Hạ không có vấn đề gì, vậy thì cậu ta đang gián tiếp tỏ tình à?
Diệp Oản Oản đứng đó, trong đầu đột nhiên hiện lên một câu hát: Ở đó hoa đào nở rộ một phương...
Thứ gì vậy trời?
Nếu nói kiếp trước khó khăn, vậy kiếp này đã thăng cấp thành địa ngục!
Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, vận đào hoa liên tiếp ập đến, đóa sau đáng sợ hơn đóa trước. Ví dụ như người trước mặt, có thể xem là bông hoa đào có cấp độ bá vương!
Chẳng lẽ Tư Hạ cũng giống Lăng Đông, đã thấy khuôn mặt lúc tẩy trang của mình?
Dù sao gương mặt này cũng là một mối họa biết di chuyển.
Nhưng gần đây cô rất cẩn thận, tuyệt đối không tẩy trang khi khỏi kí túc xá, huống hồ Tư Hạ và Lăng Đông khác nhau, lấy thân phận và mắt nhìn người của Tư Hạ, sao có thể vì khuôn mặt thật của cô mà phát sinh biến hóa lớn như vậy?
Trừ lần đó ra, Diệp Oản Oản nghĩ đến một khả năng khác. Kiếp trước mặc dù cô không biết nhiều về Tư Hạ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/1129917/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.