Chương trước
Chương sau
Edit: Bạch Linh.
Cái giọng giống như làm nũng này là sao vậy!?
Hơi thở nóng hổi cùng giọng nói lười biếng mang theo chút buồn ngủ truyền tới tai cô khiến Diệp Oản Oản ngây ngẩn cả người. 
Tư Dạ Hàn làm nũng sao?
Không biết là do bị dọa ngốc, hay là vì cái dáng vẻ này của Tư Dạ Hàn làm người ta khó lòng từ chối được, Diệp Oản Oản theo bản năng gật gật đầu.
Chờ sau khi cô kịp phản ứng, Tư Dạ Hàn đã đứng dậy đi về rồi.
Sau khi trở về, lập tức có người hầu tri kỷ tới đón: "Cửu thiếu gia, Diệp tiểu thư! Lão phu nhân đã dặn dò chúng tôi chuẩn bị phòng ngủ cho Diệp tiểu thư, Diệp tiểu thư đã muốn đi nghỉ chưa ạ? Tôi đưa ngài về phòng!"
Không còn cách nào khác, vừa rồi cô nhất thời bị sắc đẹp mê hoặc, trước đó đã đồng ý sẽ ở cùng Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản đành nhìn Tư Dạ Hàn nói: "Em đi cất đồ trước đã, sau khi tắm xong sẽ qua tìm anh."
Tư Dạ Hàn vẫn chưa ngủ đủ nên tâm tình cũng không tốt lắm, nhưng vẫn đồng ý: "Ừ."
Vì thế, Diệp Oản Oản dưới sự dẫn đường của hầu gái đi tới một căn phòng ở phía nam trên lầu hai.
"Diệp tiểu thư mời vào, chính là nơi này." Hầu gái đẩy cửa nói.
Cửa vừa mới vừa đẩy ra, Diệp Oản Oản liền ngây ngẩn cả người.
Toàn bộ phòng tất cả đều là màu hồng, ga trải giường và chăn màu hồng nhạt, rèm và cửa sổ cũng là màu hồng nhạt, đầu giường được thiết kế theo hình chiếc vương miện, đỉnh đầu là màn che đầy mộng ảo, quả thực chính là mơ ước của biết bao nhiêu cô gái.
Kiếp trước cô với lão phu nhân hiểu lầm rất sâu, cho rằng bà tiếp tay gây tội ác, lại không nghĩ bà thật sự coi mình như cháu dâu tương lai. Bởi vì cô và Tư Dạ Hàn tạm thời chỉ là mối quan hệ bạn trai bạn gái, nên đã tự mình chuẩn bị phòng cho cô, còn tiêu tốn nhiều tâm tư như vậy, nói là đối đãi với cô như cháu gái cũng không quá.
Chỉ tiếc, kiếp trước cô không nhận ra mà làm loạn tới độ ồn ào không vui.
"Tiểu thư, ngài có vừa lòng với phòng ở không ạ? Nếu như ngài không thích cách bố trí này thì chúng tôi sẽ đổi ạ." Hầu gái hết sức lo sợ mở miệng nói.
Diệp Oản Oản từ hoảng hốt nhanh chóng hồi phục tinh thần lại: "Không cần phiền phức như vậy, tôi rất thích, giúp tôi cảm ơn bà nội!"
Hầu gái nghe vậy thì an tâm thở nhẹ: "Vậy Diệp tiểu thư, ngài nghỉ ngơi sớm một chút. Nếu có yêu cầu gì thì cứ rung chuông gọi tôi."
"Được, cảm ơn." Diệp Oản Oản gật đầu.
Quần áo và những đồ dùng sinh hoạt khác trong phòng đều được chuẩn bị đầy đủ.
Diệp Oản Oản lấy một cái váy ngủ màu hồng phấn từ trong tủ ra, sau đó đi vào phòng tắm tắm rửa.
Con gái tắm rửa tương đối lâu, chờ cô tắm xong đã hơn nửa tiếng sau.
Diệp Oản Oản vừa sấy tóc vừa đẩy cửa phòng tắm ra thì thấy Tư Dạ Hàn đang ngồi ở trên chiếc giường công chúa siêu cấp mộng ảo kia, cũng không biết đã đợi bao lâu.
Diệp Oản Oản sửng sốt một chút, sau đó nói: "Em đang sấy tóc, sắp xong rồi."
Thấy Tư Dạ Hàn không nói gì, Diệp Oản Oản bắt đầu ngồi xuống trước bàn trang điểm bắt đầu sấy tóc.
Trong lúc đó, Tư Dạ Hàn vẫn luôn yên lặng ngồi trên giường chờ cô. Nhìn cô lấy máy sấy sấy tóc, nhìn vài giọt nước còn đọng trên mặt cô, nhìn cô thoa kem dưỡng lên mặt...  Ánh mắt một khắc cũng chưa rời khỏi người.
Diệp Oản Oản từ trong gương nhìn trộm anh, có chút hơi bất đắc dĩ.
Thậm chí cô còn cảm thấy trên mặt Tư Dạ Hàn viết mấy chữ to "Sao còn chưa tới hầu trẫm" đấy!
Diệp Oản Oản đẩy nhanh tốc độ, thoa nhanh kem dưỡng da lên mặt, dọn dẹp các chai lọ: "Được rồi, đi thôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.