Edit: Bạch Linh
Mặc Huyền vừa mới nghĩ thế thì đột nhiên nghe vị đại thiếu gia không có chút cảm xúc nào của loài người kia đột nhiên cười một cái.
Không phải là kiểu cười lạnh âm trầm đáng sợ, cũng không phải cái kiểu cười thô bạo khiến lòng người run sợ, mà là một nụ cười vui vẻ không cách nào tưởng tượng được, trong nháy mắt giống như vạn dặm mây mù đóng băng trên núi tuyết tan chảy...
Nếu nói khuôn mặt lạnh băng của Tư Dạ Hàn là thịnh thế mỹ nhan, vậy thì Tư Dạ Hàn cười rộ lên quả thực có thể khiến đàn ông cong luôn!
Ngoại trừ Mặc Huyền, người khiếp sợ nhất là lão phu nhân.
Cơ thể lão phu nhân bỗng nhiên run rẩy, hốc mắt bỗng chốc đỏ hoe, đã bao lâu rồi... Bao lâu rồi không thấy Tiểu Cửu cười...
"Tiểu Cửu à, con đang xem cái gì vậy? Sao lại vui vẻ như thế?" Lão phu nhân hết sức khẩn trương, bà cẩn thận hỏi thăm, sợ rằng lúc nãy chỉ là ảo giác.
Trên mặt Tư Dạ Hàn vẫn còn sót lại vẻ ấm áp, giọng điệu ôn hòa hơn ngày thường rất nhiều: "Tin nhắn của bạn gái."
Lão phu nhân đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó mừng rỡ: "Bạn gái! Tiểu Cửu có bạn gái sao? Khó trách... Khó trách bà nhìn con có chút khang khác! Hóa ra là biết yêu rồi! Đối phương là cô gái thế nào, bao tuổi rồi, làm nghề gì? Trong nhà làm gì? Tên cô gái đó là gì?"
Mặc huyền nghe Tư Dạ Hàn nói vậy cũng ngạc nhiên không kém.
Bạn gái?
Đừng nói là cô nàng đầu óc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-gia-dong-gap-nang-gat-quyen-1/1129862/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.