*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời Thần sững sờ, cánh gà đang ăn nửa chừng cũng dừng lại, nhìn toàn bộ đĩa cánh gà ngay ngắn trước mặt, không xác định hỏi Tạ Vân Trì, “Anh vừa bảo đây là ai đưa đến cơ?”
Cô bị ảo thính à?
Dáng vẻ Tạ Vân Trì vẫn ung dung thong dong như thường: “Em không nghe nhầm đâu, là Từ Lâm Thanh đưa tới.”
…Lúc sáng gặp Từ Lâm Thanh ở siêu thị, đúng là anh có nói phải về làm cánh gà coca.
Thời Thần vẫn cảm thấy khó tin: “Vậy mấy cái cánh gà này là Từ Lâm Thanh làm ạ?”
“Ừ.” Tạ Vân Trì coi đó là đương nhiên.
Thời Thần vội vàng nhìn xung quanh, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy có người đến: “Cậu ấy đâu?”
Tạ Vân Trì cười tủm tỉm thản nhiên chỉ vào cửa: “Dĩ nhiên là đã đi rồi.”
Thời Thần: “…..”
Nhìn vẻ mặt có thể nói là tuyệt vọng của em gái nhà mình, Tạ Vân Trì không quên bổ thêm một dao: “Cậu ta đến đưa xong còn đứng ở đằng kia nhìn em với Trình Sơ đứng nói chuyện cùng nhau, nhìn một lúc xong bảo anh là muốn về ăn trưa trước. Anh muốn giữ cũng không giữ cậu ta lại được.”
Tốt lắm, Thời Thần lúc này đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Ngay cả cảm giác thèm ăn mới có vừa rồi cũng hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi.
Thời Thần đặt đôi đũa trong tay xuống, thở dài, cảm thấy mình ăn không vào.
Cô Trầm bên cạnh không hiểu nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/898282/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.