Các đàn anh đàn chị đều im lặng mất mấy giây.
Diêu Tử Ninh là người đầu tiên phản ứng: “À thế cũng được, vậy tiền bối chị đây sẽ không khách khí nữa.”
Thời Thần bối rối không hiểu bọn họ đang nói ám hiệu gì, thấy các anh chị đã xoay người chuẩn bị đi ra ngoài cửa, nhanh chóng hạ giọng hỏi Từ Lâm Thanh, “Sao cậu phải mời cơm vậy?”
Từ Lâm Thanh nhìn xung quanh, tựa hồ như không muốn người khác nghe thấy lời mình nên khẽ nói: “Các anh chị tiền bối đã kèm cho chúng ta rất nhiều trong dự án này, bữa cơm này về tình về lý đều phải mời.”
…Cũng có lý nhở.
Thời Thần gật đầu, sau đó chợt nghĩ ra điều gì đó, lại hỏi Từ Lâm Thanh: “Vậy tôi có phải AA một nửa với cậu không, các anh chị chăm sóc tôi nhiều hơn.”
Từ Lâm Thanh đàng hoàng gật đầu.
Thời Thần càng ngày càng cảm thấy EQ Từ Lâm Thanh đã cao lại còn đáng tin cậy, cô ra hiệu “OK”: “Được, chốc nữa cậu nhớ báo tôi một nửa hết bao nhiêu tiền, về rồi tôi sẽ chuyển qua WeChat cậu.”
Bước ra khỏi cửa nhà hàng, cảm giác ớn lạnh lập tức ập vào mặt.
Từ Lâm Thanh vừa mặc áo phao lông vũ lên vừa tùy ý đáp lại.
Bị gió rét thổi tới như này làm đầu óc Thời Thần cũng hơi tỉnh táo lại chút ít. Vừa rồi cô cảm thấy cuộc thảo luận không có vấn đề gì, nhưng lúc này đột nhiên nhận ra có gì đó không đúng.
Cô níu tay áo Từ Lâm Thanh: “Không đúng, Từ Lâm Thanh kia, cái này không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/898271/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.