Thời Thần hơi lơ đễnh.
Từ Lâm Thanh rót cho cô một ly nước, đưa cho cô cười nói: “Sao, cảm thấy lời nói của mình độc ác quá, bây giờ không bỏ được à?”
Thời Thần nói cảm ơn, dùng hai quả cầu tay cầm lấy thủy tinh, lắc đầu: “Không phải.”
Chỉ là chưa bao giờ nghĩ tới một ngày nào đó mình lại có cơ hội khí phách như vậy trước mặt Trình Sơ.
Thật đúng là…
Thời thế thay đổi mà.
“Dự án ở đây gần kết thúc, cũng sắp đến kỳ nghỉ đông, sau tôi sẽ trở về W Thành.” Thời Thần cười, “Nửa năm ở bên này trôi qua thật là nhanh quá.”
Cho dù là kỳ nghỉ đông hay sau khi cô trở lại W Thành, cô sẽ không bao giờ gặp lại Trình Sơ nữa.
Trình Sơ đó chắc sẽ không cần trừng mắt thờ ơ với mình như vậy nữa, thực là một chuyện tốt.
Từ Lâm Thanh im lặng không nói.
Thời Thần dừng lại: “…Mặc dù có lẽ cậu không muốn nghe cho lắm nhưng tôi vẫn muốn nói, hôm nay cảm ơn cậu rất nhiều. Bạn học Từ, vì cậu đã giúp tôi rất nhiều lần, tôi chúc phúc cậu sớm theo đuổi được chân ái, tuy là… dường như tôi không thấy nhiều hành động theo đuổi tình yêu đích thực của cậu lắm.”
Nam sinh tuấn tú nghe vậy khẽ nhướn mày.
“Điều đó nói rõ là đầu óc cậu không tốt lắm.”
Thời Thần: “…..”
Những fanboy fangirl cứng ngày ngày gọi Từ Lâm Thanh là nam thần có biết anh là một kẻ độc miệng như vậy không!
Cảm giác như lời chúc phúc chân thành của cô giống như việc làm vô ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/898269/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.