Đây là lần đầu tiên Thời Thần ăn cơm với bạn cùng phòng của Từ Lâm Thanh.
Bạn cùng phòng của anh đã đợi ở nhà hàng trước, khi Thời Thần đi theo xuất hiện sau lưng Từ Lâm Thanh, ba người bạn cùng phòng đã đồng loạt bắt đầu đùa bỡn.
Thời Thần tự giác nhận ra khoảng thời gian yêu thương này đã khiến da mặt cô dày hơn rất nhiều, nhưng khi nhìn thấy ba chàng trai không ngừng ầm ĩ, trên mặt đều là loại biểu cảm và nụ cười ranh mãnh, Thời Thần vẫn không nhịn được vò đầu bứt tóc, hai má khẽ meo meo rớm ý hồng.
Từ Lâm Thanh kéo cô ngồi xuống, trừng mắt nhìn ba người bạn cùng phòng: “Các cậu đủ rồi đấy.”
“Chị dâu!” Sài Tu Thành “đánh trống còn la làng”, “Lão Từ bắt nạt chúng tôi, cậu phải giúp chúng tôi một tay đi chứ.”
Vốn Thời Thần còn hơi ngượng ngùng mà mặt lại càng đỏ hơn vì tiếng gọi “chị dâu” này.
Nhìn ba người con trai lớn đang đồng loạt nhìn cô, Thời Thần phải thốt lên: “A… anh ấy chắc không bắt nạt các cậu đâu mà?”
Cả ba người ngoại trừ Từ Lâm Thanh đều sửng sốt một chút, sau đó cười thành tiếng.
Đổng Phi Văn giơ ngón tay cái cho Từ Lâm Thanh: “Ánh mắt lão Từ tốt thật.”
Thời Thần ngơ ngác nhìn Từ Lâm Thanh.
Từ Lâm Thanh hoàn toàn không cảm thấy ngại chút nào, thậm chí còn bình tĩnh nhận lời khen ngợi của Đổng Phi Văn: “Cảm ơn đã khen.”
Đổng Phi Văn trợn mắt há mồm.
Quả nhiên, Từ Lâm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-em-toa-sang/2389246/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.