Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Tiểu Vũ

“Cô có biết xấu hổ hay không hả? Có gì không thể từ từ nói sao? Cư nhiên lại đánh con gái?!”

Trong tiếng hét chói tái của người con gái kia, Đồng Dao không thèm để ý tới cô ta mà xoay người nhón chân lên sờ sờ người Lục Tư Thành, sờ ra được một tay đầy nước của anh—— Thật ra thì một chai nước khoáng ném vào người cũng không đau mấy thế nhưng lại khiến cho sự phẫn nộ của Đồng Dao không thể dập tắt. Nói thì chậm mà xảy ra lại nhanh, lúc đó Đồng Dao như một con cá chạch chui ra từ lồng ngực Lục Tư Thành——- Cô vừa mới chuẩn bị bước về phía trước định đạp cô ta nhưng còn chưa kịp động thủ đã nghe thấy Lục Tư Thành trầm giọng kêu một tiếng Tiểu Bàn, hỗ trợ của anh ngay lập tức ăn ý bước tới đem Đồng Dao ôm lên lần thứ hai…

Thường ngày người người nhà nhà đều nói cô béo, kết quả trong thời khắc mấu chốt thì ai cũng có thể đem cô ôm lên.

“Chỉ cô là con gái thôi à, hai con mắt của cô nhìn ra tôi là đàn ông à? Cùng cô nói tiếng người cô hiểu được sao? Ngày hôm nay tất cả mọi người ở triển lãm cosplay này đều là người, tôi biết đi đâu tìm một con chó đến làm phiên dịch nói chuyện với cô hả?”

Đồng Dao bị Tiểu Bàn ôm chặt không đến bên kia được, giơ cái chân ngắn lên đạp đạp về phía trước, Tiểu Bàn ôm cô lui về phía sau cách xa một chút, Lục Nhạc ở bên cạnh vừa đưa khăn cho Lục Tư Thành lau nước vừa hết sức vui vẻ xem kịch…

Cô gái kia cũng bị những showgirl khác lôi kéo, vài người kéo tay kéo người cô ta, cũng nhôn nhao khuyên bảo cô ta—–

“Khách quý có sự không thoải mái với hoạt động là rất bình thường, cô nháo cái gì?”

“Mọi người đều là lấy tiền, thế nhưng khách quý tại sao lại gọi là khách quý hả? Bởi vì người ta đúng là được mời tới đấy… “

“Đừng nói nữa, đừng nói nữa.”

“Chẳng hiểu sao, có chuyện của cô à? Người ta đang cùng MC thương lượng cô chen miệng vào làm gì, lúc trước tôi nhường chỗ ngồi cho cô cô không thèm nói cảm ơn tôi… “

Đồng Dao vừa nói xong thì mọi người đã cảm thấy cô nàng showgirl kia không biết điều lắm, lúc này cô ta cực kỳ tức giận, đẩy những người đang kéo tay mình ra, đá giày cao gót đi rồi xông tới—— Thế nhưng khi cô ta mới vừa vung tay lên chưa kịp hạ xuống đã bị một bàn tay dùng lực rất lớn chế trụ, cô ngẩn người ngẩng đầu nhìn đôi mắt màu nâu sâu không thấy đáy của đối phương——- Người đàn ông cao lớn lúc này tóc vẫn còn hơi ướt, anh rũ mắt xuống nhìn cô ta: “Xong chưa?”

Ánh mắt bén nhọn đó nhìn cô ta khiến cô ta vô thức co rụt người lại.

Người đàn ông vừa dứt lời.

Phía sau anh có một người thanh niên thấp hơn anh một chút, ngoại hình cực giống anh, chỉ là tóc có một nhúm nhuộm màu xanh lá cây. Cậu đi tới, đem cánh tay của cô ta đang bị người đàn ông nắm lấy kéo ra, thuận thế dùng lực không hề nhẹ đẩy cô ta một cái, trên mặt vẫn là nở nụ cười híp mắt nói: “Đừng gây sự nha.”

Chỉ là điệu cười khiến người ta phát run, so với người đàn ông bắt lấy tay cô ta cũng chẳng hòa ái dễ gần hơn bao nhiêu.

Lúc này, thấy nhiều người ngăn cản như vậy, cô nàng showgirl đó cũng không tiện nói cái gì nữa, một cước đá đổ cái ghế bên cạnh, ném ra một câu “Lão tử không làm, một đám não tàn” rồi vung cánh tay ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra khỏi phòng nghỉ——-

Đi vài bước thì đột nhiên bị ai đó ngáng chân khiến cô ta lảo đào suýt ngã, cô ta loạng choạng giữ thăng bằng rồi hung tợn quay đầu lại nhìn thì phát hiện ra cả phòng đều mang vẻ mặt vô tội nhìn mình, không thể biết là ai làm, chỉ có thể mắng to thêm một câu “Não tàn” rồi xoay người mở mạnh cửa phòng nghỉ, bước ra ngoài sau đó hung hăng đóng sầm cửa một cái!

Mọi người: “…”

5 giây sau, trong phòng nghỉ mọi người cùng lúc dừng hình ảnh, toàn bộ phòng nghỉ bị vây trong tình trạng yên lặng không mọt tiếng động.

Mãi cho đến khi Tiểu Bàn giơ tay lên vỗ vỗ đầu Đồng Dao: “Hành động mù quáng.”

Đồng Dao đẩy cánh tay Tiểu Bàn ra, khom lưng xoa xoa chỗ vừa nãy bị giày cao gót đạp một cước, không nói chuyện… Lục Nhạc cúi đầu nhìn cô một hồi, cười nói: “Được rồi, cô bị kích thích làm ra loại sự tình này thì ít nhất cũng sẽ bị trừ một tháng tiền lương đấy!”

“Không sao không có việc gì, anh sẽ nói chuyện lại với CLB… Sự việc ngày hôm nay mọi người ai cũng không muốn nhìn thấy.”

Tiểu Thụy đi ra ngoài hòa giải, thật ra anh ta đang ở trong tình huống rất khó xử, bị kẹp giữa các thành viên chiến đội và CLB, căn bản là không có biện pháp chủ động đưa ra lập trường của mình—— Nói thật thì anh đương nhiên cũng hiểu được các loại hoạt động này đều vô cùng não tàn, thế nhưng ở trong loại thời điểm này anh ta cũng không có tư cách nào đứng ra nói chuyện này cả…

Cho nên cả ngày hôm nay anh đều rất bị động.

Lúc này mọi người vừa chứng kiến một trận gà bay chó sủa đều tạm thời ngừng lại, rốt cuộc có thể trầm tĩnh lại, mấy người showgirl vây quanh hỏi Đồng Dao có sao không, MC cũng đến gần hòa giải… Chỉ có Lục Tư Thành cầm bản nội dùng tiết mục đi đến góc phòng chụp lại, sau đó ném bản nội dung đấy đi——- Đồng Dao nhìn thấy lưng anh vẫn còn ướt một mảng lớn, nhăn nhăn mày, từ trong túi móc móc đào đào lôi ra được một bọc khăn giấy, đi tới đưa cho Lục Tư Thành.

“Hoạt động này vẫn là chiếu theo nội dung kia mà làm, ” Lục Tư Thành nhận khăn giấy, nhưng không có nhìn Đồng Dao, “Tiểu Bàn, lão K với cả Lục Nhạc, các cậu không bị thương nên theo MC lên sân khấu tham gia trò chơi, còn những việc khác chờ trở về rồi nói tiếp.”

Đồng Dao trợn tròn mắt: “Vẫn làm?” Em đây vừa mới lăn qua lăn lại một trận kinh thiên động để làm——“

Nói còn chưa hết câu đã bị ánh mắt bình tĩnh của Lục Tư Thành quét qua làm một bụng oán giận của cô ra đến cổ rồi mà vẫn phải nghẹn ngào nuốt lại xuống bụng.

Mà người MC vừa trải qua một trận ồn ào vừa qua thấy Lục Tư Thành rộng rãi như thế cũng không dám được một tấc tiến một thước mà nói những lời kiểu ‘Không được, tất cả mọi người đều phải tham gia’. Anh ta giống như là bắt được cọng rơm cứu mạng liên tục nói được được, thậm chí nói cả lời cảm ơn chân thành, sau đó nhanh chóng vội vã lôi kéo Lục Nhạc, Tiểu Bàn và lão K lên sân khấu, dường như sợ là chỉ cần chậm một chút thôi là Lục Tư Thành có thể đổi ý không cho họ tham gia nữa——

Những âm thanh ồn ào bên ngoài lần nữa lại vang lên.

Trong phòng nghỉ ngơi trái lại lại có vẻ yên tĩnh kỳ lạ.

Lục Tư Thành ngồi trong góc cầm bọc khăn giấy Đồng Dao đưa, không nói chuyện cũng không dùng giấy, xung quanh có chút áp lực mơ hồ… Đồng Dao và lão Miêu sợ hãi liếc mắt nhìn nhau, đều đứng ngồi không yên giống như là cái ghế dưới mông đang dần dần trở nên nhọn hơn—— Đồng Dao ảo não chán chường nhặt mấy cái ghế bị đá bừa bộn trên mặt đất lên dọn dẹp gọn gàng, sau đó đi theo mông Tiểu Thụy ra xe lấy áo đồng phục cho Lục Tư Thành thay. Cô ôm cái áo của anh giống như thái giám ôm long bào một đường cẩn thận tỉ mỉ mang về.

Về đến phòng nghỉ, đưa cho Lục Tư Thành, nhỏ giọng nói: “Thành ca, anh thay áo trước đi.”

Lục Tư Thành đang xem điện thoại dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô một cái, không nói gì nhận lấy áo rồi đứng dậy hướng toilet đi tới—— Lúc mở cửa phòng nghỉ ra, anh rút một điếu thuốc ngậm lên miệng, cũng không có ai dám đi đến ngăn cản ánh.

“…” Đồng Dao ngồi bên cạnh lão Miêu, “Thành ca đã lâu không hút thuốc rồi.”

“Ừ, có lẽ là hút một điếu cho thoải mái, ” lão Miêu chăm chú gật đầu, “Bằng không thì thể nào cũng muốn bộc phát hết tất cả năng lực hồng hoang trong cơ thể ra để tẩn em một trận. Nhưng mà đương nhiên là không thể đánh em rồi, lấy dây lưng quật em thì lại không nỡ, thế nên không thể làm gì khác hơn là hút điếu thuốc rồi trừ tiền lương của em một chút… “

Vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa, lúc này người đàn ông mới chỉ hút được hai hơi liền trực tiếp cầm điếu thuốc di di trên nắp thùng rác dập tắt rồi vứt vào thùng rác.

Lão Miêu: “Tưởng tượng phần bị di di của điếu thuốc kia là đầu của em đi.”

Đồng Dao: “…”

Đồng dao cẩn thận nhớ lại những điều Lục Tư Thành nói với cô trên máy bay ngày hôm qua, sau đó, cô rốt cuộc có phản ứng: Đội trưởng đại nhân của cô có lẽ là thật sự tức giận với cô.

… … … … Mẹ nó, rất là khó làm mà.

Đồng Dao cho tới giờ đều không có ý định sẽ cố gắng đi dỗ vị đội trưởng đại nhân đang tức giận cực điểm kia——

Lão tài xế lần đầu đối mặt với tình cảnh tiến thoái lưỡng nan này.



3 giờ chiều.

Hoạt động kết thúc.

Sự thật chứng minh, giấy không gói được lửa.

Vừa làm xong hoạt động lên đường đến sân bay, Đồng Dao cười lạnh nhìn ID [Con mèo kêu meo meo] trên Weibo. Mấy bài đăng gần đây đều là khóc lóc kể lể thành viên chiến đội Telecom Trung Quốc ngạo mạn cỡ nào, chơi trò chơi thôi cũng không chịu phối hợp, trong đó nữ đội viên càng quá quắt hơn, một lời không hợp liền động thủ——

Động thủ đánh người đó!

Đây có lẽ là vụ việc ảnh hưởng lớn nhất trong hơn một tháng Đồng Dao gia nhập đội.

Nhất thời, bất kể là Weibo, Tieba hay là các trang web bát quái khác đều bùng nổ trong nháy mắt, quần chúng không hiểu rõ sự tình vụ việc nên trong lúc vào xem cái gì cũng nói ra được——-

[Ôi trời, tôi đã thả rùa ra để cầu nguyện đó, lão tử ngóng trông tin tức phấn hồng của tiểu tỷ tỷ, tiểu tỷ tỷ lại cho ra một tin tức lớn như thế này. Tin tức bình hoa tiểu tỷ tỷ bị nổ tung, chờ hơn một tháng vẫn không có tin tức bùng nổ nào, thật vất vả đợi được đến ngày hôm nay thì lại là tin tức “Ẩu đã đánh nhau”?! Lợi hại đó, loạn quyền đánh người. Trước khi tiểu tỷ tỷ bị hắc thì trước hết để tôi dừng lại cười một cái nhé?]

[Cô gái này điên rồi?]

[Lại một lần nữa chứng minh, một người con gái bình không có khả năng thi đấu chuyên nghiệp. Chỉ có thể hoặc là người chuyển giới hoặc là người bị tâm thần thôi.]

[Không đúng, cô ấy vì sao lại đánh người? Cô kia nói cái gì đó? Nói cho rõ ràng xem nào, làm gì có chuyện tự nhiên đi đánh người? Cô nói mọi người tranh chấp về nội dung hoạt động, vây nội dung đó là gì?]

[ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, cái đội Telecom Trung Quốc này có truyền thống một lời không hợp liền đánh người à?? Có độc sao?]

[Cho dù nguyên nhân là gì thì cô ấy làm vậy đều rất không lễ phép, hy vọng chủ post không có việc gì.]

[Được đấy được đấy, con gái đánh nhau phá lệ kích động lòng người! Nếu chơi thì cũng là mấy người chơi với nhau!]

[Nhìn ngoại hình đã biết cô ta có không có tố chất chịu đựng rồi.]



Đồng Dao nhìn từng dòng từng dòng bình luận, tâm như chỉ thủy (*).

(*) tâm như chỉ thủy: hình dung tâm cảnh bình tĩnh, hào vô tạp niệm

Quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành ngồi đằng sau, lần đầu khi thấy anh không có ngủ trên xe, anh cũng đang cầm điện thoại không biết đang làm gì——- Đồng Dao hy vọng anh không nhìn thấy mấy tin tức… bát quái thảo luận cô có phải là người điên hay không.

Thấp cổ bé họng, Đồng Dao biết mình sai nên yên tĩnh như gà chết lui vào một góc run lẩy bẩy, chỉ biết ngồi nhìn một đống người nhảy vào bình luận dưới mấy tin tức cô và showgirl kia đánh nhau… Khoảng 3 rưỡi, Đồng Dao rốt cuộc cũng đợi được điện thoại của cấp trên bên CLB, trước tiên là mắng Tiểu Thụy máu chó đầy đầu, sau đó bảo Tiểu Thụy đưa điện thoại cho Đồng Dao, tiếp tục mắng một hồi, hai người đều cúi đầu khom lưng cùng nhau nghe mắng, cuối cùng CLB trừ 2 tháng tiền lương cùng tiền thưởng của Đồng Dao, cũng sẽ chuẩn bị đăng bài lên Weibo chính thức khiển trách, thuận tiện tuyên bố thêm là cô sẽ bị cấm thi đấu một trận.

Cấm thi đấu?

… Được rồi.

Đồng Dao cắn móng tay cau mày, đồng ý khi trở về nhất định sẽ úp mặt vào tường kiểm điểm——-

Nếu bảo không phục thì cô thật sự không phục.

Thế nhưng, ra ngoài lăn lộn, không phải tất cả mọi chuyện đều có thể hành động theo cảm tình để giải quyết, CLB phạt như thế này cũng coi như không quá, nghiêm phạt có thể lớn có thể nhỏ, thế này cũng được xem là dễ dãi rồi… Đồng Dao cúp điện thoại, rồi một lần nữa cầm điện thoại của mình lên vào Weibo, có không ít người gửi tin nhắn riêng đến mắng cô, mắng khó nghe cũng có, cái gì mà lòng dạ hẹp hòi, không có chút lễ phép nào, một lời không hợp liền đánh con gái nhà người ta là không thể chấp nhận được các kiểu…

Đây mới chỉ là những lời mà cô nhìn thấy.

Tuy rằng đúng thật là cô đánh người, thế nhưng bị mắng chửi như thế mà không cảm thấy buồn thì là giả, chỉ có thể thổ lộ bức xúc cùng Kim Dương một chút, bằng không lúc này cô biết phải làm gì chứ: Bởi vì quần chúng căn bản không biết buổi chiều rốt cuộc xảy ra việc gì, mọi người đều chỉ nghe lời nói một phía từ showgirl kia thôi.

Cô hết đường chối cãi.

Kim Dương xem tin nhắn rồi lẩm bẩm chửi vài câu, sau đó tức quá trực tiếp gọi điện thoại qua cho Đồng Dao: “Mẹ nó chứ, ai chả là do bố mẹ yêu thương nuôi lớn, mẹ nó cái miệng cô ta quá tiện rồi đó, kiếm chuyện gì ở đây? Cậu lúc đó sao không đánh cô ta thêm vài phát—— Ngả Giai, anh lại cướp điện thoại của em?! Cút ra xa một chút! Đừng làm phiền!”

“Em đừng có châm dầu vào lửa nữa, ” âm thanh mơ hồ của Ngả Giai từ trong điện thoại truyền đến, “Việc này không thể tùy vào tâm trạng đâu, em không biết những người kia quá đáng thế nào đâu… “

“Em biết, thế nên mới nói không tát cô ta thêm hai cái thật sự thua thiệt lớn, ” thanh âm Kim Dương một lần nữa truyền đến, có lẽ là cô nàng đã dùng bạo lực đoạt lại điện thoại của mình, “Đầu năm nay nếu như phụ nữ không thể trừng trị phụ nữ thì mấy tiểu tiện nhân trên đời này chẳng phải là được nước lấn đến trời luôn à? Những loại có tố chất kỹ nữ như thế này thì tại sao không được đập?… Tớ nói này Hoa Mộc Lan, hơi thở mong manh cùng với giọng nói uể oải của cậu có phải là do bị cấm thi đấu không?”

Đồng Dao ngẩng đầu cẩn thẩn tỉ mỉ liếc mắt nhìn về phía sau mình, sau đó “vút” một cái quay đầu lại như kẻ trộm nhỏ giọng nói: “… Đội trưởng của bọn tớ tức giận quá trời luôn.”

Kim Dương: “Anh ấy tức cái gì?”

Đồng Dao: “Hình như là ngày hôm qua vừa tận tình khuyên bảo tớ phải đối nhân xử thế thật tốt, không nên bị người khác ảnh hưởng—— Và rồi mới chỉ sau đó hai mấy tiếng, tớ đã bị cấm thi đấu.”

Kim Dương: “… Đúng là đi tìm đường chết mà, nếu mà là tớ thì chắc cũng bị cậu làm cho tức chết luôn rồi.”

Kim Dương: “Nhưng mà cũng không đúng, sao cậu không giải thích? Chỉ cắm đầu để người ta mắng à?”

Đồng Dao suy nghĩ một chút, không phải là cô không muốn giải thích, chỉ là cô biết lúc này có nói gì thì đều giống như đang nói dối để biện minh, không có một chút sức thuyết phục nào cả…

Quấn quýt nói chuyện điện thoại với Kim Dương, đổ được mấy thùng thuốc đắng đang tích tụ trong người ra ngoài, Đồng Dao cứ dùng phương thức như vậy để nuốt trôi cục nghẹn trong lòng cho đến tận 4 rưỡi chiều, xe ô tô đã đến sân bay để trở về Thượng Hải.

Lúc xuống xe, cô nhận được tin nhắn của Kim Dương——-

[Mẹ A Mao: Nhanh lên xem thi thể của cậu đang bị phơi gió trước bàn dân thiên hạ đi.]

Đồng Dao giật giật khóe môi, đoán được Kim Dương đang nói cái gì, mở Weibo, quả nhiên Weibo chính thức của CLB đã đem thi thể của cô treo lên đầu tường rồi——-

[12 giờ trưa nay, khi tham gia triển lãm cosplay X ở thành phố C, đội viên Đồng Dao @Thiếu nữ cá muối thật to smiling (ID: ZGDX, smiling) của chiến đội Liên minh huyền thoại ZGDX đã bởi vì nội dung hoạt động mà phát sinh tranh chấp với một showgirl, trong quá trình tranh chấp, thành viên CLB của chúng tôi đã từng có ngôn ngữ và hành vi xúc động, tạo nên bầu không khí không được tốt đẹp. Lúc này đây, CLB biểu lộ sự áy náy và sẽ xử phát đội viên theo hình thức dưới đây——-

1. Cấm thi đấu: Trừ khi gặp trường hợp bất khả kháng, nếu không CLB sẽ cấm Đồng Dao tham gia trận đấu chuyên nghiệp vào lúc 17:00 chủ nhật ngày 11 tháng 6 (buổi chiều ngày mai),thành tâm hối cải, sớm ngày cải chính.

2. Trừ hai tháng tiền lương và tiền thưởng của đội viên Đồng Dao.

Hy vọng mọi người trong CLB sẽ nghiêm túc thực hiện và phối hợp với nhau hoàn thành hai điều trên. Vì một sự nghiệp thể thao điện tử tốt đẹp.]

Trên đây, chính là nội dung thông báo.

Bộ phận quan hệ xã hội của CLB dùng những từ “mơ hồ không rõ” để nói ra nguyên nhân xử phạt cô và hình thức xử phạt cấm thi đấu và trừ tiền lương—— Chính ví vậy nên có rất nhiều người nhảy vào bình luận muốn biết rõ ràng chân tướng sự việc, muốn biết Đồng Dao phát điên cái gì, thế nhưng bên phía CLB không để ý tới, coi như là muốn tất cả những chuyện này hạ màn tại đây.

Nhưng mà ngay tại lúc này, lại xuất hiện một chuyện ngoài ý muốn.

Thông báo xử phạt vừa được đưa ra, đột nhiên ở phần bình luận xuất hiện một ID rõ ràng là mới lập tên là “Áo may-ô”, không thèm nhiều lời chỉ up lên đúng một bức ảnh kèm vài từ ngắn gọn. Nội dung hình ảnh chính là tờ nội dung hoạt động được MC phát trưa nay, và dòng chữ ngắn gọn chính là: Đâu mới là chân tướng?

Bình luận này nhanh chóng được mọi người đẩy lên top.

Phía dưới có vô số người trả lời——

“Cái gì đây?”

“Xảy ra chuyện thế này?” ;

“Fuck, trò bế công chúa gì đây” ;

“Đừng nói với chúng tôi là Đồng Dao vì từ chối ôm công chúa mà xích mích với cái cô showgirl không biết chui từ đâu ra kia rồi kết quả còn bị trừ lương nhé” ;

“Cái trò chơi này… … … Buồn nôn, thấp kém dung dung tục. Cuối cùng thật sự là sao? CLB các người cho phép các đội viên tham gia các loại hoạt động này à? Có não hay không thế?” ;

Trước tiên, có người đem sự việc trong bài post thông báo của CLB Telecom Trung Quốc cap lại rồi mang lên Tieba và các diễn đàn khác, tiêu đề của bài post này là [Sự việc tiểu tỷ tỷ đường giữa đánh nhau được đảo ngược]——-

Bài post này thoáng cái đã có mấy trăm bình luận!

Mọi người đều cảm thán màn đảo ngược tình thế này vô cùng đặc sắc!

Như thế, một người lại một người đứng ra, lúc này đây có rất nhiều fan hâm mộ ZGDX có mặt tại hiện trường triển lãm lúc đó lên tiếng, mọi người đều chứng minh, buổi chiều nay thật sự có làm cái loại hoạt động này, đồng thời khiến cho rất nhiều người chỉ nhìn thôi đã thấy xấu hổ rồi!

Càng đặc sắc chân thực hơn chính là có người trực tiếp up video bọn lão K ôm showgirl chạy đi chạy lại. Nếu như xem kỹ video thì rõ ràng còn nghe thấy rất nhiều fan la hét “Đùa cái gì đây” “Thật buồn nôn” “Đừng làm, chúng ta đừng xem nữa!”——-

Đây là bằng chứng rõ ràng vững vàng, vững hơn cả núi chứng minh bọn lão K thật sự phải làm cái loại hoạt động này.

Lúc này, bất kể là fan hay không phải fan ZGDX, mọi người đều cùng nhau đổi hướng bình luận “Buồn nôn” “Quản lý CLB não tàn” “Vốn đã cho rằng ZGDX phải tham gia hoạt động giữa 2 ngày thi đấu đã là rất não tàn rồi, không ngờ sau đó lại càng não tàn hơn”…

[Chúng tôi tới triển lãm xem các thành viên chứ không phải để xem bọn họ bị các người xem là khỉ mà đùa giỡn.]

[Nghe nói hoạt động này lúc mới bắt đầu là muốn tất cả thành viên đều lên, đừng hỏi vì sao tôi biết—— Trên sân khấu có tất cả 6 showgirl, khi bọn lão K chơi trò chơi thì có 3 showgirl đứng không đấy chỉ nhìn chứ chả làm gì cả… Sở dĩ đến cuối cùng C vị cũng không có lên sân khấu nghe nói là do C vị đều bị thương tay khi thi đấu. Nếu thật sự là vì điều này mà gây nên tranh chấp thì tôi thật sự khâm phục smiling ? ]

[Tôi là 1 showgirl ở hiện trường hôm nay, tôi đã lăn lộn trong giới thể thao điện tử này lâu rồi! Nói thật là cái cô showgirl kia thật sự là đáng đời, từ sáng đã ra ra vào vào phòng trang điểm xin chữ ký không biết bao nhiêu lần rồi, bị smiling từ chối liền trở về nói với chúng tôi là smiling hẹp hòi, nhỏ mọn. Lúc thấy nội dung hoạt động smiling nói Thành ca bọn họ bị thương ở tay nên muốn đổi sang hoạt động khác, MC còn chưa nói câu nào cô ta đã chạy ra nói là dựa vào cái gì mà đổi, ôi trời, lúc đó tôi đã muốn tát một cái vào miệng cô ta rồi đó!]

[Oa oa, lầu trên nói là sự thật sao? Nói ra quốc gia đại sự nha!!!]

[… … … … … … … Nội dung vở kịch này thay đổi sau một giây, phục.]

[Mặc kệ ra sao, để phòng ngừa khi lật bàn bị đánh vào mặt, tôi đi xóa bình luận lúc trước mắng smiling đâyyyyy hhhhhh]

[Thấy những thành viên của chiến đội làm những… hoạt động này, một chút cũng không vui: (bọn họ nên ngồi trước máy tính tỏa sáng, tiếp nhận những tiếng hoan hô của mọi người, chứ không phải đi lấy lòng mọi người bằng một vở hài kịch như thế này.) Triển lãm cosplay kiểu này không nên tiếp tục nữa, CLB cũng nên suy nghĩ lại kỹ càng hơn đi, đội viên của các người mà chính các người còn chẳng trân trọng bảo vệ thật tốt thì còn trông cậy ai tới làm thay?]



Đồng Dao nhìn một loạt các bài đăng lật bàn trên Tieba, thoát ra, vào Weibo.

Những người mắng cô lúc trước thành thành thật thật gửi tin nhắn xin lỗi cô.

Ngoài xin lỗi thì cũng có rất nhiều người, nhìn ID thì có vẻ là những fan nữ nhắn tin nói cảm ơn cô, nói thẳng thắn “Khó có thể tưởng tượng được nếu như Thành ca với lão Miêu phải đi làm cái loại hoạt động này rồi sau đó sẽ xảy ra chuyện gì”…

Đồng Dao thoát khỏi Weibo, liếc nhìn các đồng đội đang ngồi ở phòng chờ máy bay, từ chỗ ngồi đứng lên, giơ giơ điện thoại lên lắc lắc, hỏi: “Cái ảnh tiết mục kia ai đăng đấy?”

“Không biết.”

“Không phải anh, lúc đó anh đang mải xem náo nhiệt đó.”

“Anh lúc đó còn đang ôm em đấy, tiểu tỷ tỷ, làm sao có thời gian làm đi chụp ảnh rồi đăng lên được?”

“Hay là nhân viên nào đó? Bậc thầy tạo nhịp điệu đó, trở tay một cái là có thể che mưa chắn gió, trong thời điểm cư dân mạng đang điên cuồng mắng em liền tung ảnh lên đùa giỡn họ—— “

Các đồng đội của Đồng Dao xôn xao thảo luận, Lục Nhạc ôm cánh tay cười như không cười nhìn Đồng Dao nói: “Hoan nghênh tới thế giới của tôi” ; ngồi bên cạnh cậu ta là Lục Tư Thành, anh đang đeo tai nghe, mũ của áo khoác che đi nửa khuôn mặt, nửa khuôn mặt còn lại lộ ra vẻ lạnh lùng nhắm mắt dưỡng thần…

“Tuy rằng không biết là ai nhưng mà đại ca à, anh là ân nhân của tôi, rất cảm ơn, thật sự.” Đồng Dao quay về phía các đồng đội và nhân viên chiến đội cúi người xuống, tôn trọng nói, “Còn có vì chuyện ngày hôm nay mà khiến mọi người phiền phức, thật xin lỗi.”

“Đừng nói thế.”

“Đừng cúi đầu, anh giảm thọ.”

“Thật sự không phải anh, là ai đứng ra đi, đường giữa của chúng tôi không chừng kích động liền muốn gả cho đấy…”

Các đồng đội nhôn nhao, cười hihi haha trêu chọc, trong tiếng cười nói trêu đùa, loa ở sân bay vang lên âm thanh nhắc nhở mọi người đi xếp hàng lên máy bay.

Lúc này, Lục Tư Thành mở mắt ra, tháo tai nghe xuống tùy tiện nhét vào trong túi đứng lên, từ trên cao quét mắt xuống các đồng đội, mọi người ngay lập tức im lặng lắng nghe: “Lên máy bay, trở lại huấn luyện, chuẩn bị cho trận đấu ngày mai.”

Nói xong, nhìn Đồng Dao ở bên cạnh không chớp mắt rồi đi qua người cô, hướng về phía cửa lên máy bay.

Đồng Dao ngẩn người, nhìn về phía bóng lưng thẳng tắp mang theo chút sương tuyết mưa băng của người đàn ông——

… Tốt lắm.

Đội trưởng của cô, vẫn còn đang tức giận.

Tác giả nói ra suy nghĩ: Lục Tư Thành: tức giận nhưng vẫn chùi đít cho ai đó (*) 

(*) Chùi đít: làm những việc người khác làm không xong rồi bỏ lại đó. (chú thích này của editor nhé!)

PS: hôm nay ngẫu nhiên nhìn danh sách phát hiện ra ID đuôi là “Phục giá nói hề yên cầu” tiểu tỷ tỷ đập cho tôi tận 300 (*)tệ, mẹ nó, hù chết tôi luôn, cảm ơn cảm ơn cảm ơn!!!!

Còn có các tiểu tỷ tỷ cho 1 tệ 2 tệ 5 tệ 10 tệ. Mọi người đều là người tốt. Cục cưng là tôi chỉ có thể dùng sự đúng giờ đăng chương để cảm ơn.

(*) 300 tệ = hơn 1 triệu VND đó, đây là kiểu quà tặng người đọc tặng cho tác giả đó. Bà chị này tặng tận 1 tr cho 1 chương, giàu vlin ý =)))))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.