Từ ngày nữ hoàng không còn xuất hiện, mọi việc trên đảo đều diễn ra rất bình thường. Tiến độ tập luyện của các vị khách cũng thật đáng kinh ngạc. Tuy nhiên mỗi khi đêm về họ đều nghe được những tiếng hát từ những bông hoa. Mỗi một đêm họ đều lặp lại một bài hát với giai điệu kì lạ nhưng với bọn họ dường như có chút quen thuộc.
- Chào buổi tối Simon.
Một giọng nói quen thuộc vang lên, Simon đang đứng bên cánh đồng hoa xoay người lại, cậu ta vui mừng nhìn Maria mặc bộ váy ngủ quen thuộc nhưng hôm nay tóc lại được tết hai bên gọn gàng, Maria mỉm cười tiến về phía cậu ta đưa tay nắm lấy tay cậu ta.
- Maria, anh đã rất lo cho em.
- Simon, những bông hoa này hát hay chứ?
- Ừ.
Simon mỉm cười đi theo cô bé nhỏ. Kurokku nhìn Simon lại nhìn về căn nhà gỗ, cô đưa Simon tới đó rồi xoay người lại nhìn cánh đồng hoa bạt ngàn.
- Anh luyện tập vẫn tốt chứ Simon?
- Ừ.
Simon vẫn mỉm cười thật dịu dàng với cô bé này. Cô bé làm cậu ta thấy đối lập hoàn toàn với Jerry, Simon rất thích cô bé và coi cô bé như em gái của mình.
- Nhìn này Simon.
Kurokku thả tay Simon ra, cô bé cúi xuống múc một ít nước trên tay sau đó nước tự động bay lên thành những bong bóng nhỏ bay loạn trong không khí. Cánh đồng hoa đang cất lên những giai điệu, hương hoa say đắm lòng người, một cảnh tượng thật đẹp làm sao.
- Đây là khúc nhạc gửi tới thiên đường, anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dong-ho-diem-12-gio/739566/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.