- Wamaker, đừng động tới bất cứ thứ gì ở tầng 7 và tầng 8.
- Vâng thưa nữ hoàng.
Wamaker khá ngạc nhiên khi sáng ra đã thấy nữ hoàng, dạo này người thức dậy thật sớm. Kurokku rảo bước trở lại tầng 8 của mình. Khi cô bé vừa mở cửa ra liền đưa tay che mắt lại vì trong căn phòng Tokei luôn có bóng tối bao phủ của mình lại sáng trưng như ban ngày.
Kurokku thực sự không thích có ánh sáng mạnh ở nơi cô bé sống nên cả tầng 8 không có một cái cửa sổ nào và cả phòng Tokei cũng không hề có điện đuốc gì cả.
Khi thích ứng lại, Kurokku đi vào phòng đóng cửa lại, cô bé nhìn bóng đen đứng giữa đống đồ chơi của mình nhàn nhạt lên tiếng.
- Ta nhớ ta từng nói không thích ánh sáng mạnh.
- Tôi chỉ muốn căn phòng sáng sủa hơn một chút. Kuro, cô biết tôi muốn gì.
- Ta đã làm nhưng không đảm bảo ngươi sẽ tiện sử dụng.
Kurokku nói rồi đi về phía bức tường phía sau lưng bóng đen đó, cô bé đặt cả bàn tay mình lên thì lập tức gạch tách ra như lần trước. Tuy nhiên lần này họ tiến vào một căn phòng với ánh sáng mập mờ le lói đủ để nhìn đường mà không sáng trưng như căn phòng Tokei của Kurokku.
- Các vị khách vừa đến ta cũng đã dành cho ngươi một phần vì ta biết ngươi sẽ đến.
- Tôi có nên cảm thấy cô yêu thích tôi thêm một chút hay không?
- Tùy ngươi thôi, mau xem đi.
Kurokku đứng tránh sang một bên nhường cho bóng đen đó đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dong-ho-diem-12-gio/739560/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.