3.
Dưới sự sắp xếp của Cố Kim Nghiễn, anh ta đứng bếp chính, tôi phụ rửa rau bên cạnh, trông thế mà nhiệm vụ cũng tiến triển thuận lợi.
Lúc chuẩn bị dọn đồ ăn lên bàn, dưới bụng đột nhiên truyền đến những cơn đau nhói.
Không xong rồi, có lẽ kỳ kinh nguyệt đến mà không báo trước.
Người tôi dần trở nên mệt lả đi, không thể làm gì khác ngoài việc cắn răng chịu đựng cơn đau mới có thể giữ cho dĩa rau không bị đổ.
Trong phòng bếp, Cố Kim Nghiễn vẫn còn đang chiên bít tết, cau mày nhìn chằm chằm tôi, yết hầu cử động hỏi: “Sao nửa ngày mới quay lại?”
Tôi khẽ lau mồ hôi trán, nhắm mắt tránh ánh nhìn trực diện tôi của anh ta.
“Cố Kim Nghiễn, anh có thể tự dọn những thức ăn còn lại được không, bên tổ đạo diễn có chuẩn bị hai chai coca lạnh…”
Anh ta liếc tôi một cái, hiếm khi không đâm chọt lại tôi vài câu, nhanh chóng lo liệu hết những việc còn lại.
Còn đám fan thì đang điên cuồng chửi tôi.
[Nghiễn ca nãy giờ bận không ngơi tay, giờ còn bị Lâm Mạn sai làm cái này cái kia, tức chết tôi chớ.]
[Tôi chịu cô ta luôn, da mặt dày lại còn làm biếng, Nghiễn ca xui tám đời mới chung cp với cô ta.]
[Tôi thấy Lâm Mạn không có tí tự trọng nào hết luôn, hy vọng cô cút nhanh nhanh dùm.]
Từ Lộ trông thấy bóng lưng Cố Kim Nghiễn trong phòng bếp, tò mò hỏi tôi:
“Mạn Mạn, sao cô không giúp Nghiễn ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-doi-thu-tro-thanh-chong-toi/2905907/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.