6.
Vừa tới cửa biệt thự, một bóng người mảnh khảnh hưng phấn đứng bên kia vẫy vẫy tay.
Khi trông thấy người đó là ai, tâm tình tôi bỗng chốc trở nên vi diệu.
Tại sao lại là Tiết San San.
Cô ta nhanh chóng đi tới, ánh mắt trực tiếp bỏ qua tôi: “A Nghiễn, em mới gửi tin nhắn cho anh, không ngờ anh với Lâm Mạn lại quay về nhanh như thế?”
“Ừ.”
Cố Kim Nghiễn nhìn cô ta rồi gật đầu, coi như chào hỏi.
Sóng comment có chút kích động:
[Sao San San lại đến đây? Tôi đoán là Nghiễn ca mời cổ.]
[Cổ với Nghiễn ca đóng chung với nhau nhiều rồi, ngay lúc quan trọng lại xuất hiện, không chừng là muốn cạnh tranh với Lâm Mạn đúng không?]
[Hoàn toàn đúng, nhìn ánh mắt ngập tràn tình ý kia kìa, cảm giác cũng sắp bị kéo theo rồi.]
[Vị thế Lâm Mạn thấp, danh tiếng cũng kém, hay là để Nghiễn ca thành đôi với Tiết San San đi.]
[Tui cũng thấy hai người họ có khả năng, liên lạc với nhau thường xuyên như vậy, ai biết được mỗi ngày nói cái gì đâu.]
Nghĩ đến chuyện Cố Kim Nghiễn bị tôi chặn mà chẳng có tí phản ứng gì, lòng tôi chợt hơi khó chịu.
“Mọi người nói chuyện đi, tôi vào trước.”
Tôi không nhìn anh ta nữa, cũng không quay đầu lại, đi thẳng vào phòng khách.
Ngoài cửa sổ, Tiết San San vẫn đang ngẩng đầu nói gì đó với anh ta, trên gò má lộ ra chút ửng hồng, chẳng khác gì khung cảnh bảy năm trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-doi-thu-tro-thanh-chong-toi/2905902/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.