Edit: Lune
Ân Thành Chí hống hách như vậy, không chỉ vì gã coi đứa ngốc này thành sao chìm.
Mà căn bản, gã không thèm để cả đoàn phim này vào trong mắt.
Chưa từng nghe qua, lúc trước cũng không thấy có tuyên truyền, khởi động máy cũng chẳng gây ra tiếng vang nào, nhìn qua đã biết là một đoàn làm phim vừa nghèo vừa nát.
Nên gã mới dám hống hách như thế.
Kể cả lúc đá tên ngốc kia bị bao ánh mắt dồn vào, cũng không thèm căng thẳng lấy đôi chút.
Cố Cẩm Miên vẫn cực kỳ tốt tính, hỏi: "Anh là ai?"
Ân Thành Chính nhìn cậu như đứa nhà quê: "Cậu ở thành phố B mà lại không biết tôi là ai?"
Cố Cẩm Miên lắc đầu.
"Tôi là Ân Thành Chí." Gã không kiên nhẫn: "Mau cút qua một bên!"
Cố Cẩm Miên: "..."
Bách Tâm Vũ rụt lại về phía sau.
Người ta vừa báo tên xong, hắn đã cảm thấy một luồng hơi thở nguy hiểm lan đến, đồng thời quăng ánh mắt đồng tình cho người anh em kia.
Có điều, họ Ân, lại còn biết Ân Mạc Thù, hẳn Home sẽ hạ thủ lưu tình nhỉ?
Ngay lúc nghĩ như vậy, hắn nghe thấy Cố Cẩm Miên nói: "Tắt hết camera đi."
Đã có kinh nghiệm ở trong đoàn làm phim trước đó, Cố Cẩm Miên thừa biết trong trường quay chỗ nào cũng có camera, dù đang không quay phim nhưng cũng có camera mở, để quay cảnh hậu trường gì đó.
Nghe cậu nói như vậy, giám đốc sản xuất chân chó lập tức vẫy tay ra hiệu mọi người tắt hết camera cùng điện thoại.
"Cậu muốn làm gì?" Ân Thành Chí phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-doc-gia-cung-tac-gia-dong-thoi-xuyen-vao-sach/242743/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.