Cố Cẩm Miên không ngờ nguồn gốc của chuyện này lại xuất phát từ mình.
Nhưng cậu cũng không thấy trước đây mình đối xử hơi quá với Bách Tâm Vũ.
Còn chuyện mời cậu ta ăn lẩu... đó chỉ là tiện thể dẫn theo thôi!
Cậu cũng muốn đưa cả Ân Mạc Thù cùng Đỗ Bạch An đi nữa.
Bách Tâm Vũ rõ ràng cũng bị sốc.
Bách Tâm Vũ:【Vịt nhỏ uốn éo.jpg*】
(*)
Bách Tâm Vũ: Thật ư?
Bách Tâm Vũ: Chúng ta sẽ ăn lẩu gì đó?
Cố Cẩm Miên liếc màn hình điện thoại, "shh" một tiếng, nhìn cái hình uốn éo kia mà cay cả mắt.
Cố Cẩm Miên: "Lẩu uyên ương đi, đợi lúc nữa tôi gửi định vị qua cho cậu."
Bách Tâm Vũ:【Sướng ngất ngây.jpg*】
(*)
Bách Tâm Vũ: Tôi yêu lẩu uyên ương nhất, cảm ơn home!
Thực tế món khoái khẩu của cậu ta là lẩu cay tê tái, nhưng nồi uyên ương thì một bên cũng có nên không thành vấn đề.
Nhưng đợi đến buổi tối, lúc Bách Tâm Vũ vui vẻ chạy tới, nhìn thấy nồi uyên ương, một bên là lẩu nấm, một bên là lẩu nước dừa...
Bách Tâm Vũ: "..."
Đỗ Bạch An giải thích: "Ân Mạc Thù bị thương nên phải kiêng đồ cay."
Thế nên bọn họ cũng phải kiêng đồ cay theo đúng không?
Thôi thì cũng không phải không được.
Bách Tâm Vũ điên cuồng thêm ớt vào nước chấm.
Cố Cẩm Miên đi qua: "Đừng thêm cái gì dậy mùi cay quá, nếu Ân Mạc Thù ngửi thấy rồi muốn ăn thì làm sao?"
Bách Tâm Vũ suy sụp bày cái mặt mèo lên án.
Nhưng sau khi cậu ta nhìn thấy Ân Mạc Thù, trong lòng còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-doc-gia-cung-tac-gia-dong-thoi-xuyen-vao-sach/242739/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.