Ngụy Tô Thận hồi tưởng lại những chuyện sau khi xuyên tới đây, rút ra được kết luận: Thừa Nguyên đế đối xử với mình không tệ.
Cứ mở mắt trừng trừng nhìn ông nhảy vào hố lửa cũng không tốt, nên đặc biệt đến ngự thư phòng để nhắc nhở: "Trăm nghe không bằng một thấy, mà thấy rồi thì không bằng không thấy".
Lúc đó Thừa Nguyên đế đang mặc sức tưởng tượng về một tương lai tươi đẹp, nghe vậy sắc mặt trong nháy mắt lạnh xuống: "Có ý đề phòng người khác là tốt, nhưng Yến Yến của trẫm tuyệt đối sẽ không làm cho trẫm thất vọng".
Cho dù kết quả có bết bát nhất ông cũng đã chuẩn bị tinh thần, cho dù Yến Yến có xấu như Vô Diệm, ông cũng sẽ không ghét bỏ. Trong cung chưa bao giờ thiếu nữ tử xinh đẹp, nhưng không ai có thể rung động được đến linh hồn của ông.
Vừa nói vừa ngẩng đầu liếc mắt nhìn Ngụy Tô Thận: "Đến cái tuổi này của trẫm, có Yến Yến là đủ rồi".
Ngụy Tô Thận tự nhận đã hết lòng khuyên nhủ: "Phụ hoàng vui vẻ là được rồi".
Nói rồi cũng không khuyên nữa, định cáo lui.
"Chờ đã". Thừa Nguyên đế gọi anh lại: "Ba ngày nữa trẫm sẽ cùng Yến Yến gặp mặt, con giúp trẫm xử lý chính vụ".
Ngụy Tô Thận nhíu mày: "Tại sao lại là ba ngày sau?"
Trong lời nói của ông đã để lộ ra sự nôn nóng.
Thừa Nguyên đế mỉm cười: "Trẫm đã hỏi qua Khâm Thiên Giám, ba ngày sau có khả năng có mưa, lúc mưa phùng lất phất là thời gian thích hợp nhất để gặp gỡ".
Ngụy Tô Thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3958034/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.