Trần Nghiêm cảm thấy nếu tiếp tục ở lại, sớm muộn gì cũng bị cặp vợ chồng giả này chọc cho tức chết, bèn nói một câu hạ quan xin cáo lui, sau khi Ngụy Tô Thận gật đầu liền vung ống tay áo lạnh mặt đi mất.
Phương Sam thì lại đặt sự chú ý vào đồ ăn, tâm trạng bình thản.
Ngụy Tô Thận: "Chuẩn bị đụng xe ăn vạ thế nào?"
Phương Sam cười cười: "Để cho cô ta tới đụng chúng ta". Vừa nói vừa đón nhận ánh mắt của Ngụy Tô Thận: "Nghe nói hôm qua nước Bách Tề tiến cống không ít thứ tốt, không bằng điện hạ cùng ta đi xem một chút?"
Giọng nói yêu kiều đến mức có thể chảy ra nước.
Diễn xuất của Phương Sam, Ngụy Tô Thận đã lĩnh hội rất sâu, liền gật đầu dựa theo ý của hắn.
Thừa Nguyên đế ưa sạch sẽ thuần khiết, nên các phi tần trong cung dựa theo sở thích của ông ăn mặc rất đơn giản, quần áo đều lấy màu xanh nhạt hoặc màu vàng nhạt làm chủ đạo, rất hiếm thấy ai ăn vận lòe loẹt như Phương Sam vậy.
Thật ra bọn hạ nhân rất thích vị thái tử phi này, không vì điều gì khác, chỉ vì y phục lộng lẫy này.
Mỗi ngày nhìn mãi một cảnh dễ sinh chán, đột nhiên có một màu đỏ rực rỡ chen vào, trong lúc vô tình khiến cho tâm trạng người ta cũng thay đổi.
Thừa Nguyên đế cả ngày làm bạn với tấu chương, chẳng cần làm việc tay chân, cũng không cần thay đổi tâm trạng, nhưng khi thấy Phương Sam cũng không tránh khỏi bị cây trâm vàng rực trên đầu của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3958025/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.