Sau một thoáng khiếp sợ ngắn ngủi, mộng ma cười lạnh nói: "Muốn dùng cách này để đánh lạc hướng ta, hơi bị ngây thơ quá đó."
Hầu như ngay lúc nó vừa nói xong, Ngụy Tô Thận đã chủ động tiến tới, đứng sau lưng mộng ma.
"Rốt cuộc anh đang giở trò quỷ... gì vậy?"
Chữ cuối cùng vừa phát ra âm tiết, nó liền cảm nhận được sự bất ổn dưới đáy biển. Những con sóng dữ dội ập đến, cá tôm xung quanh hoảng loạn bỏ chạy.
Mộng ma thậm chí chưa kịp nhíu mày, chỉ thấy đứng trước mặt mình là một chàng trai trẻ đẹp lạnh lùng: "Giao anh ta ra đây."
Giọng nói của người đến không hề có chút cảm xúc.
Mộng ma kinh ngạc vì có kẻ bên ngoài xâm nhập, lại bị thái độ của Phương Sam chọc giận: "Mi là cái thá gì mà dám lớn lối trong giấc mơ của ta?"
Trong mơ, nó chính là kẻ thống trị!
Ánh mắt Phương Sam lóe lên tia sát ý: "Vậy mi quyết định bảo vệ anh ta đến cùng?"
Tần suất chớp mắt của mộng ma tăng lên, tại sao nó không hiểu đối phương đang nói gì vậy cà?
Là một mộng ma tự nhận mình là kẻ giết người không chớp mắt và rất thông thái, đương nhiên nó sẽ không chủ động mở miệng thỉnh giáo, mà kiên quyết giữ vững lập trường: "Đây là con mồi mà ta nhắm đến, sao có thể để mi động vào?"
"Được... được lắm!" Phương Sam nói hai tiếng "được" liên tiếp, ngược lại thu lại sự lạnh lùng trong mắt.
Ngụy Tô Thận vốn rất am hiểu tính cách của đối phương, dường như nhận ra điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957965/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.