Phương Sam giẫm đến mức có thể nói là không lưu tình chút nào, với một tư thế nghiền ép, từ trên cao nhìn xuống dưới: "Tôi không có đứa con trai nào như cậu vậy".
Hệ thống 333 đau đến mức cầu xin tha thứ. "Là tôi sai rồi, tôi không nên đánh giá mình quá cao".
Phương Sam: "Vừa bất hảo vừa vô sỉ, làm sao xứng đáng làm con trai của tôi".
Hệ thống 333 gật đầu lia lịa.
Giả sử Phương Sam thật sự có con, nhất định đứa con đó sẽ còn vô liêm sỉ hơn nhiều, chắc chắn là loại con nhà giàu quần áo lụa là!
Phương Sam không ngừng giẫm hắn ta, trong khi đầu óc cũng không ngừng suy nghĩ xem giữ lại hệ thống 333 có tác dụng hay không. Qua một lúc lâu, hắn nói với Ngụy Tô Thận. "Ngoài việc canh cửa giữ nhà, không tìm thấy tác dụng nào khác".
Hệ thống 333 vội vàng chỉ vào Nguỵ Tô Thận nói: "Cậu có thể dùng đạo cụ tạo ra một thi thể giống anh ấy, để tôi mang về lĩnh thưởng. Lúc chạm mặt, tôi sẽ nhân cơ hội thăm dò diện mạo thật sự của người kia".
"Ý kiến hay!" Phương Sam vẻ mặt không đổi vỗ tay khen ngợi, sau đó thờ ơ hỏi: "Nhưng trước hết, đạo cụ như vậy tìm ở đâu ra?"
Hệ thống 333 thử dò xét nói: "Cậu không có sao?"
Thật ra là do Phương Sam có quá nhiều thứ ly kỳ cổ quái, cho nên trong tiềm thức hắn ta luôn cho rằng đối phương là vạn năng.
"Nhảm nhí". Một câu nói của Phương Sam đập tan giấc mộng của hắn ta.
Đạo cụ vốn là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957960/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.