Chuyển ngữ: Băng Di
81.
Tưởng tượng về cuộc sống của ký chủ sau khi phá sản, Phương Sam không nhịn được mà nhếch môi cười. Chợt nhận ra mình biểu hiện vui vẻ quá mức, hắn vội vã bĩu môi, đổi thành vẻ khinh thường.
"Dù anh có hai bàn tay trắng, tôi cũng sẽ cúc cung tận tụy vì ký chủ, giúp anh ngóc đầu trở lại."
Ngụy Tô Thận liếc mắt nhìn thấu âm mưu của hắn, nói ra tiếng lòng của Phương Sam: "Tất cả chỉ để kiếm điểm vả mặt thôi."
Phương Sam cười xua tay: "Tôi há có thể là người nông cạn như vậy."
Nói thì nói thế, nhưng trong lòng hắn đã tưởng tượng ra cảnh ký chủ hai bàn tay trắng, sắc mặt quật cường nói câu "ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây."
Ngụy Tô Thận vẫn không nhúc nhích theo dõi hắn, trong lúc đó không nói một lời, ánh mắt sắc bén như có lực xuyên thấu linh hồn con người.
Sau ba giây đối mặt, Phương Sam là người *****ên rời mắt, thẳng thắn nói: "Được rồi, tôi là như vậy."
Ngụy Tô Thận lúc này mới thu lại ánh nhìn, ngược lại nói: "Phương án xử lý tệ nhất là dùng một số thủ đoạn khác để thu hút khách hàng mua vé."
Phương Sam nhíu mày: "Ý của anh là..."
"Dựa vào vé vào cửa để rút thăm, tương tác tại chỗ, tặng quà, v.v..."
Phương Sam không cảm thấy bất ngờ chút nào, với tư cách là người quản lý doanh nghiệp, Ngụy Tô Thận phần lớn thời gian đều duy trì phong cách của một thương nhân.
"Vẫn có thể xem là một biện pháp." Phương Sam nói: "Nhưng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957938/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.