Dịch: Băng Di
78.
Phương Sam đưa ra cho anh một câu trả lời đầy tuyệt vọng: "Đừng có mơ tưởng."
Nói rồi hắn cuống lên rời khỏi ý thức của Ngụy Tô Thận, nhức đầu nói: "Như thế rất tốt, ngay cả tôi cũng bị dụ dỗ rồi".
Dứt lời có chút ủ rũ tựa vào tường, đầu chôn vào trong cánh tay, vai khẽ run rẩy.
Ngụy Tô Thận bước tới trước mặt hắn, thản nhiên nói: "Đừng giả bộ nữa."
Vai Phương Sam run mạnh hơn.
Ngụy Tô Thận: "Hai chai rượu, ngẩng đầu lên."
Sự lưỡng lự trong nháy mắt chứng tỏ Phương Sam đang đấu tranh, vài giây sau hắn từ từ ngẩng đầu lên, độ cong của khóe mắt và khóe miệng chứng tỏ sự phấn khích của hắn.
"Tôi nên làm vai diễn phụ hay là gây cười?" Không đợi Ngụy Tô Thận trả lời, hắn đã kích động lên tiếng trước: "Vai nào cũng hợp với tôi, ký chủ chỉ cần đóng vai trò mở màn với kết thúc là được."
Lúc nói chuyện thì dùng ánh mắt không cần cám ơn tôi để nhìn anh.
"Không cần phiền phức vậy đâu." Ánh mắt của Ngụy Tô Thận mang nét cười, nhưng không sâu đến đáy mắt: "Những việc đó tôi có thể tự mình làm."
Hai người đứng đối diện nhau, một người không kiêu không vội, một người hết sức lông bông không gì sánh được, tạo thành một sự đối lập rõ rệt.
Nhưng không thể không thừa nhận, có một sự hài hòa nhất định trong sự mâu thuẫn này.
Sự giằng co nhanh chóng bị phá vỡ, Phương Sam cùng Ngụy Tô Thận đồng thời quay mặt đi chỗ khác, mỗi người đều tự có thổn thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957935/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.