Chuyển ngữ: Băng Di
73.
Một tiếng thở dài nhàn nhạt vang lên.
Ly Vương nhướn mày: "Ngươi thở dài gì vậy?"
Nói một câu không hay, Phương Sam là người 'trong sạch' nhất trong số bọn họ: từ đầu đến cuối chưa từng bị "mưu hại" gán ghép yêu đàn ông.
Phương Sam không trả lời, nhìn lên mặt trời trên đỉnh đầu, cảm thấy hơi chóng mặt, nếu cứ tiếp tục như vậy, không chừng hắn sẽ ở thế giới này sống đến chín mươi chín tuổi.
Hai người trầm mặc đứng đó, qua thật lâu, cả hai đồng thời thở dài.
Ly Vương và Phương Sam nhìn nhau một cái, quyết định không làm cho đối phương ngột ngạt nữa, cất bước đi về hai hướng khác nhau. Phương Sam cuối cùng dừng lại dưới một gốc cây đại thụ, nhặt một nhánh cây lên bắt đầu vẽ vòng tròn trên mặt đất, đồng thời chìm vào suy nghĩ.
Mặt trời dần dần lặn về phía Tây, đến khi Ngụy Tô Thận bước ra, Phương Sam đã dùng nhánh cây đào được một cái hố sâu có thể chôn được người.
Ngẩng đầu nhìn thấy Ngụy Tô Thận, hắn mời mọc: "Nằm vào đây cảm nhận một chút không, đừng để lãng phí."
Ngụy Tô Thận tìm một cái xẻng nhỏ, lấp cái hố lại, vô cùng trấn định nói: "Mộng Huân Mị có ý với Vân Hàn, muốn tiến thêm một bước nữa cần phải có thời gian."
Phương Sam bình tĩnh nhìn anh chằm chằm, đầy hy vọng hỏi: "Thật không?"
Đối diện nhau ba giây, Ngụy Tô Thận là người *****ên dời ánh mắt trước, anh còn chưa làm được việc nghiêm mặt nói dối.
Phương Sam đột nhiên đứng dậy, sự mê man
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957930/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.