Chuyển ngữ: Băng Di
70.
Là một người đam mê chữa bệnh, lúc này toàn bộ cảm xúc của Vân Hàn đều viết rõ trên mặt, Ly Vương thật sự không nhìn nổi nữa, liếc mắt nhìn hai thuộc hạ còn đang quỳ dưới đất: "Còn đứng đây làm gì? Không mau đi bắt người tới?"
Cho đến lúc đi ra bên ngoài, ánh mặt trời bao phủ lên người, hai thuộc hạ mới cảm thấy có một chút ấm áp.
Chưa thoải mái được bao lâu, đã đi đến trước cửa nhà Trương Thần, hai người liếc nhau: "Có cảm thấy lại hơi lạnh không?"
Người còn lại gật đầu, đưa tay gõ mạnh lên cửa một cái.
Sắc mặt của Trương Thần còn trắng nhợt hơn lúc Phương Sam đến rất nhiều: "Hai vị đại nhân có việc gì?"
"Phiền ngươi đi theo chúng ta một chuyến".
Trương Thần cười cười, hết sức phối hợp: "Được, để ta đi thay quần áo đã".
Áo ngoài của hắn dính không ít lông gà, ngược lại cũng khá hợp lý.
Cửa sân vẫn cứ rộng mở như vậy, một lát sau, người vẫn không đi ra. Một gã thị vệ có chút không yên lòng: "Ta đi xem xem".
Người còn lại ngăn hắn lại: "Lúc nãy bị bắt mất một con gà, chắc hắn đã đoán được bí mật có thể đã bị phát hiện, hiện tại đã phong ấn thôn, không thể trốn được, ngươi nói xem hắn sẽ làm gì?"
"Liều mạng một lần?"
Vừa nói hết lời, đã bị khinh thường: "Người ta không giống với chúng ta, trong tình huống vũ lực không đủ, đương nhiên là sẽ dùng mưu trí".
Được đồng bạn nhắc tỉnh, thị vệ nhìn lại căn nhà với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957927/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.