Chuyển ngữ: Băng Di
44.
Trọng tâm câu chuyện bị chuyển hướng một cách cứng đờ, nét mặt của Ngụy Tô Thận nhìn không ra vui giận, trong lòng luôn nhắc nhở mình phải thật cảnh giác.
Thân thể của Phương Sam nghiêng về phía trước một chút, nhìn chằm chằm vào thông tin trên màn hình: "Cô gái này không đơn giản đâu".
Công ty đòi nợ sẽ không thương tiếc một cô gái bơ vơ không nơi nương tựa, tàn nhẫn hơn còn có thể trực tiếp bắt người đi gán nợ.
"Anh trai cô ta nợ nhiều tiền như vậy mà cô ta có thể yên ổn sống đến bây giờ".
Ngoại trừ lần ở nhà máy, tin tức mà Arthur thu thập được không đề cập đến bất kỳ sự cố tương tự nào.
"Hơn nữa anh trai của cô ta đã chết hơn một năm rồi, tại sao phải đợi đến bây giờ mới sắp xếp việc bắt cóc?"
Nguỵ Tô Thận bình tĩnh nói: "Hỏi bọn bắt cóc là biết".
Phương Sam nhướng mày: "Chẳng phải vẫn bị giam ở cục cảnh sát sao?"
Giọng nói của Nguỵ Tô Thận mang chút ý tứ khác: "Hắn ta sẽ nói thật".
Phương Sam mất vài giây để phản ứng, trịnh trọng nói: "Thỉnh ký chủ điều chỉnh thái độ, đừng nói chuyện bằng giọng điệu đại ca đó".
Nguỵ Tô Thận khẽ gật đầu, còn nghe lọt hay không thì không biết.
Phương Sam: "Mặc dù lúc đầu tôi hồ đồ mắc phải sai lầm lớn, nhưng tôi sẽ chịu trách nhiệm, với điều kiện là anh phải nghe lời".
Ngụy Tô Thận cảm thấy lời này nghe có gì đó kỳ lạ, nghĩ lại, hoàn toàn là giọng điệu của một gã đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957901/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.