Edit: Lune
Phương Sam dùng lòng bàn tay đầy thịt vỗ lên má Ngụy Tô Thận, thấy người kia không né mới thỏa mãn cười cười. Từ lâu, y đã phát hiện Ngụy Tô Thận thoạt nhìn lạnh lùng nhưng có vẻ rất thích trẻ con, ngay cả khi thừa biết vẻ ngoài hiện giờ của y chỉ là ngụy trang nhưng vẫn không tự chủ được mà dung túng y thêm chút.
Tiêu Tuấn cảm thấy bầu không khí hiện giờ không được tốt cho lắm, nhất là hình như bố y đang lặng lẽ giằng co cùng Lưu Đại Lực, Tiêu Kỳ tốt xấu gì cũng có đứa bé đi cùng để pha trò, còn y chỉ biết đứng một bên, mắt mũi không biết nên nhìn ngó chỗ nào.
Y hắng giọng, lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên ắng: "Quỷ chết đói đã bị diệt, không có người nào bị thương trong chuyến đi này, có thể nói là ai cũng vui mừng."
Sắc mặt Lưu Đại Lực càng khó coi.
Phương Sam bỗng thấy may mà ký chủ y mang theo không ngu như Tiêu Tuấn. Sau quả "một hòn đá trúng hai con chim" lần trước, khả năng vận dụng thành ngữ của Tiêu Tuấn rõ ràng đã được nâng lên một tầm cao mới.
"Thật đúng là ai cũng vui mừng." Ánh mắt Lưu Đại Lực chứa đầy ẩn ý: "Tôi cũng rất bái phục trước tác phong của nhà họ Tiêu."
Tiêu Chí Đồng không thanh minh gì cả, nhưng lại âm thầm quyết định sau này dù có phải một mình đánh quái cũng tuyệt đối không bao giờ dẫn Tiêu Kỳ theo.
Mấy nhân viên phía sau run chân dìu nhau rời khỏi, vẻ mặt đau khổ thầm than
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957885/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.