Edit: Lune
"Con chọn chỗ ở giỏi đấy." Tiếu Chí Đồng nói cực ký có thâm ý.
Ngụy Tô Thận gật đầu, vẻ mặt vẫn không cảm xúc như cũ: "Nhà tuy không lớn nhưng tình cảm giữa mọi người đều rất tốt."
Tiếu Tuấn đi cuối nghe hắn nói lập tức ngẩng đầu lên. Y càng ngày càng không hiểu nổi người anh này của mình nữa, những lời kia nghe qua thì không thấy gì lạ nhưng nếu nghe kỹ lại cảm thấy cực kỳ mỉa mai.
Chất lượng nước ở đây không tốt lắm, nước lã sau khi đun lên vẫn có vị mằn mặn.
Vị giác của Tiếu Chí Đồng rất nhạy bén, ông cầm cốc nước đưa lên miệng sau đó lại đặt xuống.
"Lúc trước đuổi con ra khỏi nhà họ Tiếu là do tư chất không đủ." Tiếu Chí Đồng nhìn lướt qua con gà trống: "Nếu giờ đã có linh sủng, con có thể quay về nhà họ Tiếu lần nữa."
Lời nói không hề khách khí, giọng điệu rất lạnh lùng, cũng không vì Ngụy Tô Thận có linh sủng mà nói giảm nói tránh đi chút nào.
Ngụy Tô Thận lắc đầu: "Nơi này rất tốt."
Tiếu Chí Đồng giống như đã sớm đoán được hắn sẽ trả lời như vậy, ngay cả Tiếu Tuấn nghe xong cũng không hề ngạc nhiên. Nếu hắn thẳng thắn đồng ý họ mới kinh ngạc ấy chứ.
Người trẻ tuổi ai mà không có khí phách của mình, trươc bị tuyệt tình đuổi ra khỏi nhà. Giờ có lợi ích lại đến khuyên quay về, đương nhiên sẽ không đồng ý.
"Trong lòng con có oán hận cũng là chuyện bình thường." Tiếu Chí Đồng thản nhiên nói: "Nhưng chỉ có nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/214824/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.