Hắn nghiêng đầu bắt gặp cảnh Phương Sam đang cười như mèo trộm được cá.
Ngụy Tô Thận bất lực, dù có thế nào cũng phải cố mà nhịn xuống. Trên lý thuyết Phương Sam chắc chắn sống lâu hơn hắn nhiều, nhưng không hiểu sao khi tiếp xúc hắn cứ có cảm giác đang bắt nạt trẻ con ấy.
Phương Sam: "Điêu dân đâu? Điêu dân đâu?"
Ngụy Tô Thận thở dài, quả nhiên không chỉ vẻ ngoài mà lời nói cùng cử chỉ của cậu đều không khác gì một đứa trẻ.
"Đi lâu rồi."
Phương Sam lẩm bẩm: "Chạy nhanh đấy."
Ngụy Tô Thận: "Loại kem giảm cân kia cũng không dễ lấy được, nạn nhân hẳn phải có một đường dây riêng nên mới được hàng."
Phương Sam cười cười: "Kẻ lừa đảo thích lừa ai trước nhất?"
Ngụy Tô Thận liếc cậu một cái: "Không biết dùng não."
Phương Sam trừng mắt nhìn: "Là người quen."
Ngụy Tô Thận không phản bác, một nửa số kẻ lừa đảo đều bắt đầu xuống tay với người quen của mình trước. Đứng ở vị trí của hắn mà nói, cũng từng thấy không ít người lừa gạt người thân cùng bạn bè để chiếm lợi.
Phương Sam: "Kiểm tra xem cô ấy thường xuyên tiếp xúc với ai."
Ngụy Tô Thận cẩn thận suy nghĩ: "Tôi nghĩ có thể dùng thân phận thầy trừ tà của mình."
Phương Sam gật đầu: "Thêm nữa, anh là người nhà họ Tiêu, vào cục chào hỏi một chút xong tìm cái cớ nào đó rồi bảo họ đi điều tra."
Ngụy Tô Thận nói: "Chúng ta chỉ cần ngồi đợi kết quả cuối cùng là được."
Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, mày nhíu lại.
Phương Sam: "Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/1175426/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.