Chu Thông gấp cây quạt lại, tận tình khuyên bảo: “Tiểu cô nương, tay nghềnấu cơm của ngươi nấu cơm tốt như vậy, nhất định là đến nơi nào đều cóngười thích. Nếu nhân tiện ngươi học xong Diệu thủ không không ta nóikia...... đi khắp thiên hạ cũng không buồn a.” Vừa nói vừa rung đùi đắc ý.
Diệp Hướng Vãn vẫn không nói lời nào.
Chu Thôngthấy không thể đánh động nàng, lại nghĩ tiếp tục khuyên nàng: “Đồ nhingoan, ngươi xem nói không chừng có khi ngươi nấu cơm còn thiếu nguyênliệu nấu ăn, phải không? Nấu cơm khi thiếu đông thiếu tây là chuyệnthường ngày, nhưng nếu thi triển diệu thủ không không này rồi...... nguyên liệu nấu ăn sẽ đủ.”
Diệp Hướng trễ càng thêm hắc tuyến.
Đây là lời mà Giang Nam thất quái nói sao?
Không phải Giang Nam thất quái lấy hiệp nghĩa làm gốc sao?
May mà Kha Trấn Ác cầm cây thiết trượng dẫn đầu nghe lời nói vô lý của Nhị đệ mình, ho một tiếng.
Chu Thông nghe thấy thanh âm của Kha Trấn Ác, thu hồi vẻ mặt cợt nhả trongnháy mắt phụng phịu nói: “Tóm lại thế này, tiểu cô nương, nhìn tư chấtngươi thật sự không tồi, lần này ta quyết định thu ngươi làm đồ đệ.Trong lòng ngươi không cần mưu toan việc gì, nghĩ đến làm chút gì đó này nọ cho chúng ta tiêu chảy có thể mượn cơ hội chạy trốn. Chúng ta có bảy người, sẽ không để cho ngươi thừa cơ.”
Diệp Hướng Vãn ngẩn ra.
Nghe ý tứ của Chu Thông, chẳng lẽ bọn họ thấy được mình đào tẩu từ trong tay Bạch y nhân kia?
Dọc đường bọn họ đi theo mình đến Nghi Hưng?
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dau-bep-xuyen-vao-xa-dieu/82845/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.