Diệp Hướng Vãn nhàm chán ngồi chờ, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, chỉ thấy trênđường người đi nhiều như dệt, cửa hàng thương nhân Phụ Lâm Lập, quả thật phồn hoa nhiều hơn so với nơi khác.
Nhìn thấy những người đó đều đi thành nhóm, Diệp Hướng Vãn không khỏi than nhẹ một tiếng.
Có lẽ số mệnh đã an bài, nàng chỉ có thể cô đơn một mình đi?
Đang có chút sầu não thì chợt nghe tiếng bước chân lẹp xẹp truyền đến từthang lầu. Một người mang trang phục thư sinh đi tới, tuy rằng hắn đangmặc áo dài, nhưng chí ít áo dài này đã mấy tháng không được giặt, trànđầy đầy mỡ, mũ đội xiêu vẹo trên đầu, có nhiều nếp nhăn và đầy dơ bẩn,làm cho người ta nhìn không khỏi nhíu mày. Nhìn dáng vẻ của hắn sớm quátrung niên, đại khái lại là một cái dáng vẻ thư sinh nghèo tinh thần sasút chán nản.
Hắn đi tới, một tiểu nhị cũng đuổi theo, nhìn thấy bộ dáng người này bại hoại, y quan không ngay ngắn, tiểu nhị cho chútsính ghét trong lòng, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Vị gianày, lầu hai phòng riêng trang nhã, ngài vẫn là ngồi yên trong phòngkhách đi, chỗ ấy thuận tiện.”
Thư sinh ha ha cười, vỗ vỗ tiểunhị kiên trì nói: “Ngươi dám xem thường ta? Đại gia ta tuy rằng ăn mặcrách nát, nhưng từ trước đến nay sẽ không thiếu bạc.” Nói xong ném thỏibạc vào trong lòng phục vụ nói, “Nhớ đến bàn trên, ăn xong sẽ tínhtiếp, ta còn có mấy cái bằng hữu sẽ đến.” Tiểu nhị kia cân nhắc bạc,thấy phân lượng không nhẹ, khinh thường thu vào trong túi, chờ thư sinhchọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dau-bep-xuyen-vao-xa-dieu/82843/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.