Người áo trắng gật đầu: “Có thể, ta dẫn ngươi đi.” Nói xong duỗi tay lên bế nàng lên.
Diệp Hướng Vãn lập tức bị hù dọa. Tuy rằng tuổi thân thể của nàng không lớn, nhưng dù sao kiếp trước cũng đã là người trưởng thành, làm sao có thểcó loại hành vi thân mật này cùng với một nam nhân xa lạ, không khỏi hét lớn: “Thả ta xuống, bằng không ta đổi ý.”
Người áo trắng ghé vào bên gáy nàng khẽ ngửi, nhẹ giọng nói: “Thơm quá.” Sau mới buông nàngxuống, “Chúng ta cùng đi. Ngươi có thể ăn cùng bọn họ bữa cơm, ta chờngươi là được.”
Diệp Hướng Vãn bất đắc dĩ, chỉ đành đi vào trong thôn.
Người áo trắng kia không nhanh không chậm đi theo sau lưng nàng.
Huynh muội Diệp gia thấy Diệp Hướng Vãn trở về, đều hoan hô một tiếng, chạy tới.
Trước kia mỗi lần muốn rời đi thì Diệp Hướng Vãn cũng không cảm thấy gì. Hiện tại sắp tới lúc ly biệt, nhìn thấy Diệp Đại Ngưu bọn họ, trong lòngnàng không khỏi có chút không nỡ. Nhưng chính mình lúc này rời đi cũnglà vì tốt cho bọn họ. Huống chi, phía sau còn có cái tên luôn nhìn chằmchằm nàng, nàng muốn không đi cũng không được.
Diệp Tiểu Nha nhìn thấy người áo trắng, kỳ quái nói: “Tỷ tỷ, hắn là ai vậy? Bộ dạng của hắn thật là đẹp mắt.”
Người áo trắng nghe được lời của Diệp Tiểu Nha, cười nói: “Bộ dạng đẹp mắt,làm tỷ phu của ngươi được không?” Lúc này Diệp Hướng Vãn mới chú ý tới,thanh âm của người áo trắng giống như tơ lụa, ngọt ngấy, rất có hương vị mê hoặc lòng người.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dau-bep-xuyen-vao-xa-dieu/82840/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.