Hồng Thất Công thấy Diệp Hướng Vãn không có ước nguyện nào, cực kỳ khó xử,nói: “Tiểu oa nhi, hay là như vậy, ta xem tuổi ngươi cũng không lớn lại có xương cốt thanh kỳ, lương tâm cũng tốt, là người có khiếu học võ.Trời sinh Thất Công ta không nợ người khác, gần đây lại không có chuyệngì làm, ở lại đây vài ngày dạy người võ công vậy.”
Diệp HướngVãn nghe vậy giật mình. Nàng bội phục Hồng Thất Công, nhưng chưa bao giờ lại nghĩ tới chính mình lại học võ. Một khi con người học võ, chung quy rồi cũng sẽ bị cuốn vào thị phi, đây là điều nàng không muốn.
Tuy nghĩ như thế, nàng lại biết tính tình Hồng Thất Công, không cho hắn đáp trả, cuối cùng hắn sẽ canh cánh trong lòng cả đời. Diệp Hướng Vãn nghĩ, tâm trạng hơi động, cười nói: “Thất Công đã nói như vậy, ta nếu khôngnhận không khỏi phụ lòng tốt của ông. Nhưng mà ta luôn luôn không thíchmúa thương cầm vậy, nếu Thất Công thật sự có tâm, truyền một ít công phu khinh thân là được rồi.”
Hồng Thất Công nghe Diệp Hướng Vãn nói như vậy, cảm thấy như thế cũng được, liền sờ sờ bụng nói: “Vậy cứ nhưđã nói. Nhưng mà trong khoảng thời gian này, ta ăn ở tại nhà ngươi.Tiểu oa nhi yên tâm, ta không ăn miễn phí đâu, mỗi ngày ăn đồ ăn của các ngươi, ta tìm thịt rừng giúp các ngươi, tiểu oa nhi ngươi cũng phải làm thật dụng tâm.”
Diệp Hướng Vãn đáp ứng Hồng Thất Công, mừng rỡ nói: “Đó là tất nhiên.”
Từ đó Hồng Thất Công ở tại Diệp gia. Chỉ là hắn là một nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dau-bep-xuyen-vao-xa-dieu/82837/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.