”Cá đâu?” Môi Diệp Hướng Vãn nhẹ nhàng chuyển động.
Huynh muội Diệp gia không thấy tỷ tỷ, thì đều cùng nhau tiến vào, Diệp Đại Ngưu kêu lên: “Tỷ, bọn đệ đói lắm rồi!”
Diệp Hướng Vãn quay đầu ngơ ngác nhìn bọn nhỏ nửa ngày, nặn một nụ cười gượng nói: “Tỷ sẽ làm một phần nữa cho các đệ!”
Lúc này huynh muội Diệp gia đều nhìn thấy trong nồi không có gì, mọi người không nói được nên lời.
Chính trong lúc đang im lặng nghi hoặc, bỗng Diệp Hướng Vãn nghe được một âm thanh phát ra: “Tiểu cô nương làm cá ăn rất ngon.”
Diệp Hướng Vãn lắp bắp kinh hãi, quay đầu nhìn lại. không biết từ khi nàophía sau bọn trẻ xuất hiện một khất cái trung niên, quần áo của khất cái rảnh rưới chắp đầy mảnh vá, mặt hình chữ điền, sắc mặt không vàng vọtnhư tên khất cái bình thường mà tràn đầy hồng hào, lúc này khuôn mặttràn đầy vẻ no nê.
Trong tay ông ta bưng một cái khay trống không, Diệp Đại Ngưu liếc mắt nhìn, buột thốt to lên: “A! Ông ăn vụng cá của chúng ta!”
Trên mặt tên khất cái kia xuất hiện một chút không tự nhiên, cười ha hả nói: “Tiểu oa nhi, đồ vật không thể ăn bậy, nói càng không được nói lungtung. Sao có thể nói lão già ta ăn trộm? Rõ ràng chỉ là mượn thôi. Tiểuoa nhi làm cá quá ngon, lão già ta chỉ nghĩ nếm thử một chút, nào ngờ cá quá nhỏ, nếm một miếng liền hết cả con rồi!”
Diệp Hướng Vãn im lặng.
Cá trắm cỏ lớn như vậy cũng kêu nhỏ, cũng không có mà lừa gạt hài tử được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dau-bep-xuyen-vao-xa-dieu/82835/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.