Chương 150 Mặc Linh Nguyệt im lặng. Hắn sai rồi, không nên dùng tư duy của người thường để suy xét Cố Diệp Phong. Nói thích mỹ nhân rõ ràng là hắn, nhưng kết quả hiện tại khiến chính hắn rơi vào cảnh cưỡi hổ khó xuống. Mặc Linh Nguyệt ngước mắt nhìn Cố Diệp Phong đang tức giận không thôi, suy nghĩ một hồi rồi mở miệng, "Hồng nhan xương khô, ta vốn không để tâm đến dung mạo của người." Cố Diệp Phong từng bước tiến tới, "Vậy sao lần đầu tiên thấy ta, ngươi lại cười với ta? Cười đẹp đến thế! Ngươi có phải lúc ấy đã để ý đến dung mạo của Cố Phong Ngọc rồi không!?" Mặc Linh Nguyệt: "......" Hắn có sao? Hình như là không. Mặc Linh Nguyệt cẩn thận nghĩ lại, cuối cùng cũng nhớ ra. Hắn quả thực đã cười, nhưng đó rõ ràng chỉ là nụ cười giả. Khi đó, hắn chỉ nghĩ Cố Diệp Phong cũng như những kẻ khác, muốn cướp đoạt Cửu U kiếm. Làm sao có thể cười với hắn? Nhưng điều này không dễ giải thích, nên Mặc Linh Nguyệt thẳng thắn phủ nhận, "Ta không cười." Cố Diệp Phong nhíu mày, "Ngươi rõ ràng đã cười." Mặc Linh Nguyệt khẳng định, "Ta không có, ngươi nhớ nhầm." Có lẽ vì Mặc Linh Nguyệt phủ nhận quá kiên quyết, Cố Diệp Phong không còn xoáy vào chuyện này nữa. Hắn nhìn thẳng vào người trước mặt, "Vậy ngươi giải thích tại sao lúc trước lại nhất quyết muốn chữa lành cho ta?" Mặc Linh Nguyệt: "......" Đau đầu thật. Mặc Linh Nguyệt mím môi, trông có vẻ khó xử. "Sao vậy? Không thể giải thích được à?", Cố Diệp Phong chất vấn, "Ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705716/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.