Chương 130 Đại khái là hành động của Cố Diệp Phong quá bất ngờ, khiến tất cả mọi người ở đây không kịp phản ứng. Ngoài sương đỏ vẫn còn lơ lửng xung quanh, tất cả đều sững sờ tại chỗ. Rõ ràng giây trước, hắn vẫn mang dáng vẻ uy nghiêm, đe dọa trưởng lão hội lùi vào con đường chết, nhưng ngay giây tiếp theo, hắn đã chạy tới kết giới... cáo trạng. Không sai, chính là đi cáo trạng. Dáng vẻ ấy chẳng khác nào một đứa trẻ bị bắt nạt ngoài đường, về nhà tìm cha mẹ để được che chở. Mọi người: "......" Bị bắt nạt rốt cuộc là ai đây? Các trưởng lão tộc Nguyệt chẳng còn ai lành lặn, hai người đã gục ngã, bốn người còn lại thương tích đầy mình, trông như sắp chết đến nơi. Vậy mà hắn chỉ bị thương một chút trên da! Hơn nữa là hắn cố tình không tránh né! Cố Diệp Phong thấy Mặc Linh Nguyệt không để ý đến mình, liền kéo tay nàng, giọng điệu nũng nịu: "A Nguyệt, mặt ta đau quá." Mặc Linh Nguyệt: "......" Nguyệt Ngạn Sinh đứng bên cạnh nhìn Cố Diệp Phong đã lành lặn không sai biệt gì, biểu cảm có phần khó diễn tả. Hắn thật không ngờ, tiểu đồng bọn của hắn không điên, mà là bị thiểu năng trí tuệ. Thiểu năng trí tuệ... Thà rằng điên còn hơn. Mặc Linh Nguyệt cũng có biểu cảm tương tự, không biết nói gì hơn. Hắn đã sai, hắn lấy lại suy đoán về người nào đó. Với dáng vẻ này, tâm tư kín đáo? Thông minh? Rốt cuộc người này làm sao mà có thể khống chế nổi cả tiếng lòng của mình chứ? Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705696/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.