Chương 4: Gọi cha cũng chỉ khác chút xíu Trong lòng Cố Diệp Phong trực tiếp hét lên kinh sợ, vô cùng choáng váng, 【Mẹ nó! Mặc Linh Nguyệt! Đây chẳng phải là tên của vai chính sao!?】 Mà vai chính còn chẳng phải là mục tiêu mà hắn cần cảm hóa sao!!!? Không lâu trước đây, hắn còn đang đau đầu vì tìm không thấy đối phương, ai ngờ Thiên Đạo lại trực tiếp đưa đối phương đến bên cạnh hắn a? Mặc Linh Nguyệt híp mắt lại, người này nhận ra hắn sao? Nhưng hắn chưa từng gặp qua kẻ này... Còn nữa, vai chính là cái quái gì? Cố Diệp Phong lấy lại bình tĩnh, cẩn thận đánh giá người bên cạnh. Mặc Linh Nguyệt biểu cảm vô cùng bình tĩnh, mặc hắn đánh giá. Vài giây sau, một giọng nói đầy lo lắng vang lên trong đầu hắn. 【Hắn không phải bị thương đến mức đầu óc hỏng rồi đấy chứ?】 Mặc Linh Nguyệt: "......" Cố Diệp Phong có chút lo lắng, bị thương nặng như vậy mà vẫn có thể bình tĩnh, nếu không phải bị thương đến mức hỏng đầu óc, thì chắc chắn là đã bị phản bội, khinh nhục đến mức tâm như tro tàn. Thường thì, kẻ như vậy sẽ —— hắc hóa. Rốt cuộc một vách núi lớn như vậy, không có khả năng chỉ vì hắn không cẩn thận mà trượt chân rơi xuống, còn vừa khéo ngã nát đan điền, tu vi hoàn toàn bị hủy sao? Tám phần giống như nguyên chủ, hoặc là bị ám toán, hoặc là bị bức bách. So với việc đối phương là thiên tuyển giả, lại để Thiên Đạo tìm người cứu giúp, chắc chắn không phải là một người tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705570/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.