Chap 21
“Sao? Máy cũ quá nên không còn linh kiện sao?” – Thùy Vân cố tình thở thật dài qua điện thoại cố níu kéo lòng trắc ẩn của Hoàng Minh. Cô không tin ngay cả công ty sản xuất cũng không có linh kiện. Đùa nhau à?
“Cậu không cần thở dài hơi như thế níu kéo lòng thương hại của tôi.” – Hoàng Minh nói tỉnh bơ – “Thật tình là tôi bó tay. Đúng là không thể không có linh kiện nhưng cách đây 15 năm khi khủng hoảng kinh tế Doc-com thì công ty này được mua lại bởi 1 hãng sản xuất máy chụp hình khác. Lúc khó khăn công ty có thanh lý không ít tài sản. Đặc biệt dòng máy của cậu không phải hàng đặc biệt hay xa xỉ mà chỉ là hàng phổ thông nên họ không giữ lại gì nhiều trừ cái mấy cái máy đang được bảo quản ở mấy cái bảo tàng nhiếp ảnh bên nước ngoài.”
“Tóm lại là cậu không giúp được chứ gì? Cảm ơn nha.”
“Nghe lời cảm ơn từ miệng cậu thật không quen” – Hoàng Minh lên tiếng giọng pha chế giễu – “mà bên hãng không có nhưng tôi nghĩ mấy cái Chinatown chắc có đó. Hồi bên Anh, tôi hay đi mấy khu đó. Nhiều hàng hiếm lắm.”
“Ý cậu là khu Chợ Lớn” – Thùy Vân đúng là ngốc thật, đúng là một lời đánh thức người trong mộng.
“Whatever…Tôi mới về đây 2 năm làm sao biết tên nó ở đây là gì. Thôi, hôm nay là ca trực của tôi, không thể tám nhảm với cậu mà làm bệnh nhân chờ được. Bye”
“Mà khi nào tôi lấy máy được?”
“Có người sẽ giao tới.” –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-ca-giang-ho-la-dan-thich-bi-nguoc/1510807/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.