"Đây là người... khụ khụ, là người mà ngươi biết đến rồi đấy!" Nặc Ân trong lòng lau mồ hồi, cấp trên mới hạ lệnh, thông báo này hẳn ai cũng phải biết chứ, lòi đâu ra một tên từ trên trời rơi xuống cái gì cũng không biết cái gì cũng không hiểu thế này?
"Là ai?" Mạc Y nghe vậy liền càng mơ hồ, hắn biết đến, hắn biết cái gì? Chẳng lẽ miếng "thịt" này nổi tiếng như vậy sao? Thế sao hắn lại không biết, hắn cập nhật tình hình tin tức ở đây nhanh lắm không phải sao? Là thời thế nhanh như vậy đã thay đổi, hay là tại hắn già đi?
"Haiz..." Nặc Ân ngẩng đầu 45 độ ưu thương nhìn trời, hắn sao lại có thể quên được Mạc Y vứt giấy tờ công vụ như vứt rác nhỉ? "Ngươi có biết lệnh mới của cấp trên vừa ra không?"
Mạc Y gật gật đầu, hắn cũng đâu như vậy vô trách nhiệm, lệnh của cấp trên hắn hiển nhiên phải đọc qua rồi, nhưng chỉ là không nhớ vứt đâu thôi. Lệnh mới... lệnh mới... chẳng phải là... "Dự án thành công?" Khuôn mặt sợ hãi không gợn sóng của Mạc Y rốt cuộc cũng xuất hiện biến hóa, đồng tử co rụt lại, giọng nói không che dấu sự khiếp sợ cùng ngạc nhiên.
"Ân!" Tên này cuối cùng cũng có điểm tiến bộ, hòa nhập cùng thế giới toàn cầu, đáng khen! "Đây là một trong ba vị đã tới!" Nặc Ân nói.
‘Ầm’
Tiểu vũ trụ của Mạc Y bùng nổ, không thể nào, dự án thành công? Đã nói xác suất thành công là nhỏ lắm cơ mà, cư nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-da-nhan-cach-den-tuong-lai/3225076/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.