Trần Mặc Nhiễm bị ép buộc cộng thêm uy hϊế͙p͙ mà phải ở lại.
Chỉ còn thiếu mỗi cọng dây xích thôi đó.
Liễu Hạ Niên ngồi cách cánh cửa không xa, bắt chéo chân lại, ánh mắt mãi xem chương trình thời trang trong TV. Trần Mặc Nhiễm trộm liếc mắt lén nhìn cô.
Không thể phủ nhận Liễu Hạ Niên khá là xinh đẹp, tuy rằng so ra thì không bằng dạng trai xinh gái đẹp mà người ta thường bảo là thần hồn điên đảo, ý loạn tình mê. Nhưng cô ta có khí chất rất lớn, đậm chất nữ nhân phương Bắc rất hào sảng, không giống như hoa lan hay cây cảnh bình thường. Có lẽ có một phần rất giống những nữ tử khi xưa phải ra chiến trường, mặc khôi giáp lên người, buộc mái tóc dài lại, thả người lên ngựa, gào thét mà truy phong, anh khí mười phần.
Ngũ quan lập thể, điểm nổi bật nhất là ánh mắt, Trần Mặc Nhiễm chính là bị cặp mắt kia câu hồn nên mới không kiểm soát được, ngoan ngoãn bỏ đi cái lốt con gái đàng hoàng, mà tự nguyện vào phòng người ta. Vành môi kia thực thích hợp để hôn môi a. Trần Mặc Nhiễm thầm nghĩ.
"Cô đang nhìn tôi!" Liễu Hạ Niên quay đầu lại, cười nói.
"Vậy thì sao, không thể nhìn sao?" Trần Mặc Nhiễm chột dạ đành sử dụng chiêu ngang tàng mà che dấu, ưỡn ngực giương nanh múa vuốt bày ra một thái độ thật kiêu ngạo.
"Đương nhiên có thể, tuỳ ý, miễn phí, cô thích nhìn nhiều hay ít đều được, muốn nhìn bao lâu thì cứ nhìn đi. Dù sao tôi cũng rất thích a." Liễu Hạ Niên dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-cup-a-gap-cup-c/1361026/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.