Ấn tượng đầu tiên của Phái Nhiên về Ngô Đồng không tính là xấu.
Có lẽ vì Ngô Đồng là bằng hữu của Trì Diễn Hạo, tuy rằng hắn cảm thấy, cái nhìn của Ngô Đồng không mang theo hảo ý, nhưng hắn vẫn có chút nhiệt tình tiếp đãi Ngô Đồng.
Ngô Đồng tự mình tìm đến cửa hàng của Phái Nhiên, không biết y dùng cách nào, nhưng Phái Nhiên và cửa hàng của hắn có chút danh tiếng trong địa phương, chỉ cần biết tên của Phái Nhiên, muốn tìm đến cũng không khó.
Lúc đó Phái Nhiên đang đối phó với một đám nữ sinh tinh lực tràn đầy, một nam nhân đeo mắt kính rất đẹp trai nhìn qua giống như một người mẫu vẫn đứng nhìn bên ngoài bước vào.
Trước đó Phái Nhiên đã gặp qua Ngô Đồng, trên tấm hình Trì Diễn Hạo tốt nghiệp cao trung có một người mờ mờ, là người qua đường bên cạnh đã thấy qua, hắn đối khuôn mặt của Ngô Đồng không ấn tượng lắm, nhưng liếc mắt một cái vẫn có thể nhận ra Ngô Đồng.
Về sau, Trì Diễn Hạo ghen tuông khi nói nói về lần gặp mặt đầu tiên này, gì mà tôn trọng và kìm lòng không được.
Phái Nhiên thấy Trì Diễn Hạo khi ghen rất đáng yêu, mặc dù lập tức liền chế giễu Trì Diễn Hạo, nhưng trong lòng hắn cảm thấy hình dung của Trì Diễn Hạo vẫn có chút chính xác.
“Biết tớ là ai không?” Thanh âm Ngô Đồng nói chuyện băng lãnh, bọn họ đã nói chuyện điện thoại với nhau trước đó, hiện tại giữa họ như có một tia sóng điện từ, thanh âm của Ngô Đồng trực tiếp đánh thẳng vào trong đầu Phái Nhiên.
Phái Nhiên cười gật gật đầu.
Là nam nhân bằng tuổi, Phái Nhiên chưa từng nghe thanh âm như vậy bao giờ.
Thấy tướng mạo, đôi mắt của Ngô Đồng, nghe được thanh âm Ngô Đồng, Phái Nhiên hoàn toàn có thể hiểu được bản chất Ngô Đồng đôi chút thông minh, thích nghi kỵ, yêu suy xét người khác, là tiểu tử xấu xa suốt ngày suy đoán mưu kế.
“Tớ trực tiếp tới, không ảnh hưởng gì đến cửa hàng các cậu đi.” Ngô Đồng mở miệng nói.
Không khách sáo, cũng không chút khách khí, thái độ của Ngô Đồng giống như đã nhận thức Phái Nhiên nhiều năm, ngược lại Phái Nhiên cảm thấy như vậy cũng không tệ, liền lừa gạt đám nữ sinh cao trung kia, đem các nàng đẩy ra khỏi cửa hàng, bước về phía Ngô Đồng.
“Ngô Đồng?” Phái Nhiên đứng trước mặt Ngô Đồng, vừa cười vừa nói, tuy là hỏi, nhưng cơ bản chỉ là xác định lại thôi.
Ngô Đồng và Trì Diễn Hạo cao tương đương nhau, Phái Nhiên đứng trước Ngô Đồng, mắt phải nhìn xuống một chút.
Bộ dáng Ngô Đồng đích thực có chút tuấn tú, cùng với vẻ đẹp trong sáng của Trì Diễn Hạo có chút bất đồng, cảm giác về Ngô Đồng có chút âm hiểm, kỳ thực nói âm trầm thì chính xác hơn. Y giống như một kiểu người thông minh thường xuyên xuất hiện trong phim, hơi khùng khùng điên điên lại cuồng sát.
Bị Phái Nhiên nhìn chằm chằm, Ngô Đồng cũng không có phản ứng gì đặc biệt, lông mày y một mực cau lại, ánh mắt quét khắp cửa hàng, động tác không thể nói là lịch sự.
“Tớ muốn đến nhìn…” Ngô Đồng nhìn qua, trừng trừng sau lưng Phái Nhiên, đoán chừng là có người liếc nhìn trộm sang bên này, sau đó ánh mắt Ngô Đồng cuối cùng cũng trở về lại trên Phái Nhiên: “…cậu một chút.”
Phái Nhiên vẫn cười: “Thấy rồi cảm giác thế nào?”
Ngô Đồng lộ ra nụ cười đầu tiên, nụ cười nhếch mép, lãnh đạm như có như không.
Trước kia khi Trì Diễn Hạo nói xấu Ngô Đồng, đã từng nói Ngô Đồng cười rộ lên y như băng đá, khiến người cảm thấy như một đao đang bổ xuống mình, Trì Diễn Hạo còn dùng nụ cười của Phái Nhiên để so sánh, nói Ngô Đồng và Phái Nhiên khác nhau nhưng hai vùng băng đới và nhiệt đới.
Thấy Ngô Đồng cười, Phái Nhiên cơ bản cũng hiểu được lời Trì Diễn Hạo nói.
Nhưng nếu nói thật, Ngô Đồng tuy cười lãnh đạm, nhưng lực sát thương với Phái Nhiên cũng không lớn.
Bởi vì đây là thực vật nhiệt đới sao?
Phái Nhiên cũng rất chân thành, đối với Ngô Đồng lộ ra một nụ cười xán lạn.
Sau này Ngô Đồng thường đến ngồi một chút trong cửa hàng Phái Nhiên.
Tuy đó là cửa hàng thời trang, không phải khách sạn, cũng không phải là quán café, nhưng Ngô Đồng thường đến tìm Phái Nhiên.
Phái Nhiên cũng coi như là quen bằng hữu mới, chuyện này nếu nói thì rất kỳ diệu, bằng hữu mới này chính là đồng học từ nhỏ đến lớn giống như thanh mai trúc mã của người yêu mình, hơn nữa một tháng trước hai người họ một câu cũng chưa từng nói với nhau, thay đổi đột ngột khiến cho Phái Nhiên cảm thấy như không thực.
Đương nhiên hắn và Ngô Đồng không vượt quá giới hạn, bởi vì giữa hai người có chuyện gì thì có chết cũng không ai thương.
Nhưng khí chất hai người nóng lạnh bất đồng, lại là có những tính cách riêng biệt bổ sung cho nhau, giống như hai cực âm dương, sự hoàn mỹ của họ kết hợp thành một vòng tròn.
Sau đó, khi Ngô Đồng đến tìm Phái Nhiên, thì sẽ gọi điện thoại hỏi Phái Nhiên có ở cửa hàng hay không, lại sau sau đó, Ngô Đồng trực tiếp hẹn Phái Nhiên ra ngoài, đương nhiên cũng có lúc Phái Nhiên hẹn y ra ngoài .
Bởi vì Trì Diễn Hạo là người yêu của Phái Nhiên, mà Phái Nhiên đã sớm có suy nghĩ không thuần khiết với Trì Diễn Hạo, mặc dù trước kia quan hệ của Phái Nhiên với các đồng học khác rất tốt, cũng không kết giao tự nhiên đến như vậy, cho nên chờ đến khi Phái Nhiên nhận ra, Ngô Đồng tựa hồ đã trở thành hảo bằng hữu của hắn.
Phái Nhiên liền tự giải thích, vì sao Trì Diễn Hạo lại đặc biệt tốt với Phái Hinh, hai người cũng không thu hút lẫn nhau, tuy rằng trước kia Phái Nhiên cảm thấy hai người ruột để ngoài da như vậy không nên có hảo cảm với đối phương.
Lui tới cùng Ngô Đồng, Phái Nhiên thường không nói với Trì Diễn Hạo, một là cảm thấy Trì Diễn Hạo sợ Ngô Đồng, nên cũng không cần cho y biết; hai là, Phái Nhiên có mong muốn xấu xa, hắn rất mong chờ một ngày Trì Diễn Hạo tự mình phát giác chuyện Phái Nhiên và Ngô Đồng, sau đó lộ ra biểu tình sợ hãi hoặc tức giận.
Ân, Phái Nhiên chính là thích khi dễ người khác.
Mong muốn xấu xa của Phái Nhiên trở thành hiện thực, so với hắn hy vọng đến sớm hơn rất nhiều.
Tóm lại, thời khắc Trì Diễn Hạo gặp Ngô Đồng trong cửa hàng Phái Nhiên thật sự rất đúng lúc, Phái Nhiên cũng không tin trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy.
Vừa đúng lúc Phái Nhiên tiễn Ngô Đồng ra cửa, lại vừa lúc hắn nhớ đến một chuyện thú vị, cúi đầu nói với Ngô Đồng bởi vì cửa có người đứng bên cạnh, Phái Nhiên liền hạ giọng nói vào tai Ngô Đồng.
Động tác này đại khái với người khác nhìn thoáng qua hơi mờ ám, tuy nhiên Trì Diễn Hạo bình thường là vô tâm vô phế, nên tưởng tượng so với người bình thường cũng ít hơn, chờ Phái Nhiên nói xong ngẩng đầu nhìn Ngô Đồng cười, vừa quay đầu, liền nhìn thấy Trì Diễn Hạo đang đứng bên cạnh nghẹn họng nhìn trân trối hai người.
Trong lòng Phái Nhiên cảm thấy kỳ lại, cảm giác đó giống như một loại khoái cảm.
Có thể Phái Nhiên muốn trả thù Trì Diễn Hạo đã lâu, dù sao con mắt Trì Diễn Hạo vẫn luôn dính cứng vào mấy cô nương xinh đẹp trên đường, cũng luôn vì mấy cô nương kia mà chảy nước miếng, nói Phái Nhiên một chút cũng không cảm thấy, đó là không thể.
“Hi.” Ngô Đồng chào Trì Diễn Hạo.
Khuôn mặt Trì Diễn Hạo khẽ run rẩy: “Cậu, cậu sao lại ở đến đây?”
Phái Nhiên y như người ngoài cuộc, chỉ cười không nói lời nào.
“Tớ đến tìm Phái Nhiên đánh cờ.” Ngô Đồng nói, biểu tình không hề thay đổi.
“Đánh cờ? Đánh cờ gì?” Trì Diễn Hạo nói, nhíu mày tỏ vẻ y không thèm tin lý do của Ngô Đồng.
“Cờ vua…” Ngô Đồng cười lạnh, “Nói cậu cũng không hiểu.”
Hai người Trì Diễn Hạo và Ngô Đồng, xét về khí thế, ai thượng ai hạ, đồ ngốc cũng nhìn thấy được.
Hai người thoạt nhìn như hai con mèo đang đánh nhau, tai Trì Diễn Hạo rũ xuống co cổ lại, trong miệng phát ra mấy tiếng ô ô phô trương thanh thế để uy hiếp.
Phái Nhiên nhịn không được cười thầm trong bụng, Trì Diễn Hạo sợ cha hắn, còn sợ Ngô Đồng, nam nhân dữ dằn một chút xem ra y đều không chịu nổi, thật không biết người này về sau sẽ kinh doanh như thế nào.
Chờ Ngô Đồng đi, đương nhiên là lúc Phái Nhiên bắt đầu chịu khổ, bất quá với Phái Nhiên mà nói cũng không sao, chỉ cần Trì Diễn Hạo không sướt mướt, Phái Nhiên luôn có cách thu thập y.
May mắn Trì Diễn Hạo không phải kiểu người hay khóc lóc, bằng không Phái Nhiên ở chung với y, ai chịu khổ còn chưa biết được.
Theo như Ngô Đồng kể, trước kia Trì Diễn Hạo không sợ y, có lẽ có một chút lo lắng sự lãnh đạm của y, thời gian hai người học cao trung, Trì Diễn Hạo vẫn người chủ động đến tìm y.
Phái Nhiên nhớ đến lý do của Ngô Đồng, lại nhìn Trì Diễn Hạo đang bực bội đứng trước mặt hắn.
“Ngô Đồng khẳng định nói xấu tớ rất nhiều.” Trì Diễn Hạo nói, ánh mắt uy nghiêm, nhìn kỹ thì trong mắt lại mang theo chút thiếu tự tin.
Phái Nhiên biết đại khái vì sao sau đó Trì Diễn Hạo lại sợ Ngô Đồng, có lẽ là sau khi lên đại học, một ngày Trì Diễn Hạo nhớ lại, chợt phát hiện mình trước đây lại quen một bằng hữu đáng sợ như vậy, đột nhiên thấy mình trước đây không sợ chết đến cỡ nào.
“…Không có… A…” Phái Nhiên nói, cười thầm như một con cú mèo vừa làm chuyện xấu.
“Không có mới lạ.” Trì Diễn Hạo lập tức dựng lông toàn thân, “Các cậu cùng một chỗ không có chuyện tốt! Một là cậu, còn thêm Ngô Đông! Tớ vốn cho rằng đến năm 2012 mới đến tận thế!”
“A…” Phái Nhiên đào đào lỗ tai, “Ngô Đồng nói trước đây cậu theo đuổi nữ hài tử lớp bên cạnh, còn muốn y giúp…”
Trì Diễn Hạo nhảy dựng lên trên ghế: “Tớ biết mà, tớ biết y sẽ nói này nói nọ, rõ ràng chỉ có một lần, tớ thề chỉ có một lần!”
“Ngô Đồng nói, sơ trung cậu chơi bóng rổ cố tình kéo chân y…” Phái Nhiên trầm tư suy nghĩ, cuối cùng nói ra.
“Chuyện như vậy y như thế nào đến giờ vẫn còn nhớ!” Trì Diễn Hạo tức giận một hơi uống cạn ly nước trên bàn.
“Ngô Đồng nói, cậu kỳ thật vẫn còn thích y…” Phái Nhiên nói thêm.
“…Cậu thay chuyển lời cho y, tớ muốn y chết…” Trì Diễn Hạo hít một ngụm lãnh khí.
“Cái này tớ đồng ý với quan điểm của cậu, vậy cậu chờ để tớ lập tức nói với y.” Phái Nhiên cầm lấy điện thoại.
“Chờ chờ… Đừng đừng…” Trì Diễn Hạo túm lấy điện thoại Phái Nhiên, “Cậu rất muốn tớ chết sao.”
Phái Nhiên vươn tay nắm lấy cổ tay Trì Diễn Hạo, sau đó kéo y ngồi lên đùi mình: “Không sinh khí?”
Trì Diễn Hạo nghiêm mặt, xoay người nhìn xem thường: “Sinh khí với các cậu, tớ còn cái mạng sao, tớ không dám…”
Phái Nhiên cười, Trì Diễn Hạo vươn hai ngón tay hung hăng đâm đâm vào ót hắn.
Nếu Trì Diễn Hạo rộng lượng hơn so với trong tưởng tượng của Phái Nhiên, Phái Nhiên liền yên tâm thoải mái lui tới cùng Ngô Đồng, hắn còn vài lần nhìn thấy người yêu của Ngô Đồng, là một người cao cao tên là Quản Hạo, cao hơn Phái Nhiên, thoạt nhìn là người thành thật lại điềm tĩnh, tướng mạo làm cho người tớ cảm thấy thoải mái, nhưng y nói rất ít, so với Ngô Đồng còn ít hơn.
Phái Nhiên cảm thấy Ngô Đồng cùng Quản Hạo kia, hai người cùng một chỗ chẳng khác nào hai hũ nút.
Bất quá Phái Nhiên hỏi Ngô Đồng chuyện giữa y và Quản Hạo, Ngô Đồng chỉ cười, không nói nhiều.
Đương nhiên Phái Nhiên cũng không hỏi y nhiều hơn.
Bọn họ cùng một chỗ nhiều khi lại hòa hợp.
Ngô Đồng và Phái Nhiên nói rất nhiều về Trì Diễn Hạo, Phái Nhiên đều thêm mắm thêm muối rồi thuật lại cho Trì Diễn Hạo, nhưng có một chuyện hắn sẽ không nói với Trì Diễn Hạo dù hiện tại hay sau này, đó chính là chuyện Ngô Đồng kể, đã phát sinh một chuyện sau khi cha mẹ y ly hôn.
Ngô Đồng kể, lúc đó tâm tình của y rất tệ, vì y và đồng học ở chung không tốt, người đầu tiên quan tâm y, chính Trì Diễn Hạo không học chung lớp với y, tuy rằng lúc đó Trì Diễn Hạo không tỏ vẻ gì, nhưng Ngô Đồng có thể cảm nhận được sự lo lắng của Trì Diễn Hạo đối với y.
Khi y ở trong ký túc xá đau khổ một mình, lại nghe được Trì Diễn Hạo đã bị mình lạnh lùng đuổi ra khỏi cửa, đang dặn dò Quản Hạo hảo hảo an ủi y ở ngoài ban công.
“Lúc đó, Trì Diễn Hạo trong lòng tớ căn bản chỉ là một người qua đường Giáp, vì trước đó tớ chưa từng coi Trì Diễn Hạo là bằng hữu.” Ngô Đồng nói, sau đó y không cần nói nữa Phái Nhiên vẫn hiểu.
“Cho nên, kỳ thật cậu muốn nói Trì Diễn Hạo là người tốt?” Phái Nhiên hỏi, đẩy một quân cờ về phía trước, bọn họ cùng một chỗ thật sự là chơi cờ a.
“… Cậu cảm thấy y là như vậy đi.” Ngô Đồng nói,
Phái Nhiên nhìn Ngô Đồng hạ tầm mắt: “Trước kia cậu muốn đến tìm tớ, là muốn nhìn xem tớ có phải là người xấu hay không, sẽ làm Trì Diễn Hạo thương tâm?”
“Tớ cũng không tốt như vậy.” Ngô Đồng nói
Phái Nhiên liền cười.
Phái Nhiên cũng không kể lại với Ngô Đồng, đó là khi hắn và Trì Diễn Hạo vừa xác thực được Ngô Đồng và Quản Hạo cùng một chỗ, Trì Diễn Hạo ngạc nhiên, nhưng câu đầu tiên y nói là: “Quản Hạo là người tốt, đối Ngô Đồng cũng tốt…”
Câu thứ hai chính là: “Vì sao Ngô Đồng cũng thích nam nhân a?”
Sau đó Trì Diễn Hạo còn liên tục lảm nhảm nói cái gì mà ‘Trách không được hai người vẫn luôn dính lấy nhau, trước kia tớ sao lại không nghĩ hai người họ có vấn đề’ vân vân…
Trì Diễn Hạo một mực nói Ngô Đồng không phải bằng hữu của y, Ngô Đồng cũng biết giữa hai người chỉ có thể coi như là đồng học.
A, hảo bằng hữu, kiểu hảo bằng hữu này, nói bằng miệng thì không tính.
Ngô Đồng đương nhiên là bằng hữu của Trì Diễn Hạo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]