Sáng hôm sau!
Hôm nay thứ bảy, Từ Y Chi sáng sớm đã chuẩn bị cháo, ăn uống xong liền kiểm tra bề ngoài đã hoá trang. Thấy không có gì thay đổi mới cùng Văn Thiếu Kiệt lên xe về nhà. Trong lòng cô có biết bao cảm xúc. Lần đầu tiên cô xa nhà, mà xa tận tuần lễ, không âu lo mới làchuyện lạ.
Thấy Từ Y Chi như vậy, Văn Thiếu Kiệt có chút lo lắng. Nếu như cô thật sự gả cho anh, rồi cùng đi hưởng tuần trăng mật vài tháng, sẽ có hay không cô khóc nháo đòi anh đưa về? Nghĩ đến đây, cậu chủ nào đó rất không nể tình tính toán tìm cách để sau này cô cùng anh đi bao lâu cũng chẳng sợ.
“Kiệt, dừng ở đây đi” Xe chạy chẳng mấy chốc đến con hẻm nơi khu phố nhỏ. Từ Y Chi lắc nhẹ tay nhắc nhở Văn Thiếu Kiệt. Vì từ cửa hẻm vào nhà cô chỉ trọn vẹn vài mét, nếu không dừng lại có thể mẹ sẽ phát hiện mất. Cô chưa muốn để bại lộ chuyện mình nói dối nhanh đến vậy. Với lại, bề ngoài của anh sẽ khiến người khác để ý.
Văn Thiếu Kiệt xuống xe, nhanh chóng qua bên mở cửa để Từ Y Chi bước xuống. Anh chỉ cho người điều tra về thân phận và bối cảnh của cô, chứ chưa từng nghĩ đến, cô lại phải ở nơi này. Đồng thời, sự tức giận về tên Từ Khải trong lòng anh cũng tăng thêm một bậc. Cái lão già khốn kiếp, để anh lo việc cổ phiếu xong, sẽ khiến ông vào tù chẳng có ngày ra.
“Kiệt, em tự vào, anh về trước đi” Xuống xe, định quay bước đi, nhưng Từ Y Chi vẫn thấy Văn Thiếu Kiệt đứng đó thì nhắc nhở. Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-co-ngoc-la-osin/61843/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.