Sáng sớm hôm sau!
Từ Y Chi vẫn dựa vào đồng hồ sinh học của mình mà thức. Cô dậy rất sớm, bởi vì trước kia sợ mẹ cô bỏ ăn bữa sáng để đi làm sẽ bị đau dạ dày, mỗi ngày cô đều dậy thật sớm chuẩn bị thức ăn sẵn sàng cho bà. Không giúp được việc gì, cô chỉ mong mẹ mình luôn khỏe mạnh.
Hôm nay cô quyết định nấu cháo thịt bằm, nên vừa nấu, cô vừa tranh thủ quét dọn toàn bộ tầng dưới. Cháo vừa chín, nhà cửa cũng hoàn toàn sạch sẽ. Thấy thời gian không sai biệt lắm, Từ Y Chi múc cháo ra tô, đem để trên bàn, có chút nhút nhát muốn lên lầu, lại cũng chẳng dám lên.
Ai biết được những người giàu có thức sớm hay muộn? Lỡ ông, à không, lỡ cậu chủ kia ưa dậy trễ, cô lên quấy rầy, chẳng phải tự mình rước họa rồi không? Nghĩ như vậy, cô cứ đi đi lại lại dưới cầu thang, thỉnh thoảng khó xử nhìn lên cửa phòng đang khép kín.
“Tạch”
Cửa lớn sau lưng mở ra, âm thanh tuy nhỏ, nhưng cũng dọa cho Từ Y Chi phải hết hồn. Ai không biết, người đang tập trung suy nghĩ mà bị âm thanh đánh động, không bị tẩu hỏa nhập ma thì cũng hộc máu. Khụ, đó là Từ Y Chi đang nghĩ theo những bộ phim chưởng. Hiện tại thấy người bước vào, cô liền thu hồn phách lại cúi đầu.
Văn Thiếu Kiệt cũng có thói quen dậy sớm, chạy một vòng xem như tập thể dục. Chỉ là vừa bước vào nhà, anh lập tức bị mùi hương nào đó từ thức ăn hấp dẫn. Dự định bước đến ngồi xuống bàn ăn, chỉ là vừa liếc đến người đang cúi mặt, anh lại nghĩ thầm. Mặt đất có gì quý giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-co-ngoc-la-osin/61836/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.